Ghiền “phượt”
Từ khi còn nhỏ, Mai Hoa (23 tuổi, sinh viên mới tốt nghiệp HV Ngân Hàng) đã luôn “cảm xúc” với mùi xăng dầu. Đi xe luôn là một ám ảnh lớn đối với Hoa. Vì vậy, niềm đam mê du lịch của Hoa đã phải bị gia tăng lại nhiều lần.
Tuy nhiên, cách đây 5 năm, chuyến đi phượt đầu tiên đã biến Hoa thành một người “ghiền” phượt. Lần đó, nhóm của Hoa quyết định đi phượt đến thác Bạc Long Cung ở Hòa Bình để kiểm tra lời đồn về địa điểm này.
Vì có tật say xe máy, sau 30 km Hoa đã bắt đầu “mất ý thức”. Dù đã uống thuốc chống say nhưng Hoa vẫn gật đầu, gật gù khiến bạn đi cùng phải buộc khăn quấn lấy Hoa. Mệt nhưng Hoa vẫn quyết tâm theo đoàn, dù mọi người khuyên điều gì thì cũng không chịu quay xe trở về Hà Nội.
“Đó là lần đầu tiên tôi có những trải nghiệm thú vị như uống nước lã, ăn quả rừng, ngủ ven đường. Mỗi chuyến đi đều mang lại những trải nghiệm thú vị và làm tôi trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Càng đi nhiều, tôi càng ghiền phượt” – Hoa vui vẻ chia sẻ.
Trong khi đó, Vân (sinh viên ĐH Ngoại Thương) chọn đi phượt không chỉ để ngắm cảnh đẹp mà còn vì nó tiết kiệm. Với gia đình không giàu có, từ khi chân đặt xuống thành phố học tập, Vân đã làm việc thêm để kiếm tiền trang trải.
Vì đam mê du lịch, Vân đã nuôi ý định thực hiện những chuyến phượt dài ngày. Chuyến phượt đầu tiên của Vân là cùng một người bạn thân đến Hà Giang. Vấn đề lớn nhất là xe bị hỏng giữa đường vì chỉ có hai cô gái “phiêu dạt” nên trước khi khởi hành, Vân đã kiểm tra lốp và phanh cẩn thận.
Nhưng “người tính không bằng trời tính”, sau khoảng 80 km, chiếc xe của Vân bị hỏng và khi đạp phanh, bánh xe sau đứng cứng và không quay được.
Lần đó, Vân và bạn phải đi bộ 5 km để tìm một gara để sửa chữa xe, và mất tới 3 giờ để làm mọi việc.
“Sau này, các chàng trai mới giải thích rằng khi tăng cường phanh, thợ đã phóng quá mức, làm phanh quá chặt. Khi xe nóng lên và đạp phanh, phanh sẽ bung ra và làm bánh xe bị kẹt. Trong trường hợp đó, chỉ cần để xe đónh nguyên, chờ cho nguội tự nhiên, sau đó xe sẽ chạy bình thường. Hoặc muốn nhanh hơn, hãy đổ vào một thau nước lạnh để nó co lại, mọi thứ sẽ ổn thỏa. Đó là điều bất lợi của hai cô gái đi cùng nhau” – Vân vui vẻ chia sẻ.
Trang bị “vũ khí” để phượt độc hành
Nhiều người chọn đi phượt để làm quen với người mới, nhưng không ít người phụ nữ lại chỉ thích đi phượt một mình. Trên một diễn đàn, người dùng có nickname shans đã chia sẻ: “Tôi nghiện phượt độc hành, thường xuyên đi một mình, chỉ cần một máy ảnh, một laptop và một cái túi. Đó là đủ”.
Một bạn nữ khác đồng tình: “Ai cũng có lúc muốn có một khoảng thời gian yên tĩnh cho riêng mình. Cảm giác tự khám phá, trải nghiệm những điều thú vị xung quanh đều có sự hấp dẫn riêng mà không thể giải thích”.
Thật ra, nếu bạn có niềm đam mê và chuẩn bị kỹ lưỡng, không có gì có thể ngăn chặn bạn khám phá thế giới. Thanh Mai (24 tuổi, nhân viên một công ty truyền thông tại Hà Nội) đã có nhiều chuyến đi dạo với chiếc xe máy và đang lên kế hoạch cho một chuyến phượt độc hành xuyên Việt chia sẻ:
“Đi phượt một mình có thể gặp những cung đường vắng hoặc bị cướp, điều đó cũng gây khó khăn. Vì vậy, đừng đi ra ngoài sau khi trời tối, đừng ngủ ở những nơi hẻo lánh, hãy cẩn thận với những chàng trai trẻ biết nói tiếng Anh lưu loát, giữ gìn đồ dùng cá nhân quan trọng gần mình và khi đến thành phố hãy tìm khách sạn trước khi trời tối, mọi thứ sẽ ổn”.
Thanh Mai còn chia sẻ rằng khi đi phượt một mình, phụ nữ nên trang bị “vũ khí” trong baú xe để đề phòng. Có thể là bình xịt hơi cay hoặc roi điện. Nhưng nếu hai thứ này quá khó tìm, chỉ cần một bình xịt côn trùng và đôi chút can đảm cũng đủ.
“Bình xịt côn trùng không vi phạm pháp luật, nhưng nó đủ cay, đủ mạnh để tạm thời làm người khác bất lực ít nhất 10 phút (bao gồm cả vài người). Tuy nhiên, hiệu quả của “vũ khí” này phụ thuộc vào thời điểm bạn sử dụng. Vậy nên, người dũng cảm là người bình tĩnh, sử dụng mọi cách để làm lạc hướng đối phương trước khi sử dụng và đảm bảo chạy nhanh sau khi sử dụng… chỉ có điều này mới đảm bảo an toàn” – Mai đưa ra lời khuyên.
Theo Châu Mộc
Vietnamnet