Tìm Bình Yên Trên Các Ngả Đường
Tôi tìm kiếm những nơi yên bình, nằm xao lặng dưới mái rạ, lẫn trong khói xanh lam, nơi con sông trôi êm đềm… Bạn vẫy tay chào, tôi gật đầu và cười nhẹ nhàng. Bạn cố gắng lưu giữ những khoảnh khắc đẹp qua những bức ảnh tuyệt vời, còn tôi mở lòng, ngắm nhìn, thu thập những kỷ niệm rơi vào trang giấy. Hoa rừng trong trẻo, nhè nhẹ tỏa hương, tự hào với ánh nắng vàng, trái tim tôi tràn đầy, nụ cười tôi mỏng manh… Bạn tò mò với thiên nhiên, nói to với sự kỳ diệu của đất trời, tôi nghe như có niềm vui truyền cảm, thấy lòng ấm áp. Thật phiêu diêu! Thật mênh mông! Thật bình yên đến thế!
Cuộc Đời Tôi Là Những Chuyến Đi
Cuộc đời tôi là những hành trình, không chỉ đến một nơi khác, một vùng đất khác, tôi còn đi qua những ký ức xa xưa, tôi đi qua những câu chuyện tình yêu, có lẽ như một người như tôi không thể dừng lại và yêu một ai đó đến cuối đời, tôi luôn tìm kiếm những điều mới lạ, và có thể chính vì điều đó mà tôi luôn tiếp tục đi… Điều quan trọng là những chuyến đi cùng tôi chưa bao giờ đủ, vì vậy tôi chưa từng dừng lại bất kể lúc nào… Tôi gửi đến các bạn những bài thơ phượt hay và vài bài thơ tình phượt mà tôi thấy thú vị, chúc các bạn đọc thơ vui vẻ!
Lữ Khách Cô Đơn
Ta – kẻ lữ hành trên những con đường bụi đời Đợi mưa rơi, làm ướt tâm hồn Ta – kẻ lang thang trong nỗi cô đơn Đợi quá khứ trở lại, một lần và mãi mãi…
Ta mơ về núi, về sông, về tình yêu xưa cũ Rồi lại nhớ về những nơi đã từng qua Ôm ấp những vùng đất xa xôi Như chú chim di trú bay giữa mây trời
Có bao giờ em muốn đi cùng tôi không? Sẽ không dễ dàng, cũng không phải những ngày ấm áp Khuôn mặt mệt mỏi, đôi tay thô ráp Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nâu của em
Chắc chẳng bao giờ em muốn như vậy Một kẻ yêu em, nhưng lại đi để quên sầu Em lo sợ trong những bài thơ tôi viết về một người con gái khác Lạc giữa cuộc tình, thôi thì buồn lẽ… (Huỳnh Minh Nhật)
Đi Thôi Em!
Đi thôi em, đi để cảm nhận, đi để yêu Đi ngắm mùa trăng lung linh Nhớ tuổi 18 Đi thôi em, đường dài lắm, cuộc đời dài lắm Một cái lưng đã bạc mái đầu… Khóc đi em cho mắt mờ chút Rồi theo anh, quên đi những ngày tình cũ Vai rã rời, chân mỏi gối Hoàng hôn tới
Đẹp! Em khóc đi em… Này tặng em những vì sao đêm muộn Này cho em ánh bình minh ấm áp Này tặng em cơn mưa ướt đẫm Này cho em cả một cuộc đời Em im lặng đi em… (Huỳnh Minh Nhật)
Thêm Một Chuyến Tình
Đi thôi em, đừng ngại ngần nữa Mùa thu buồn đang theo sau chúng ta Hồn ta rộng mở nhưng lòng phố chật Đi thôi em, xa cái nơi nhà Đi đến nơi không có ánh mắt nhìn Xa bóng chiều rêu phong và những căn nhà ngói đỏ Những con đường vô danh Cây cỏ xanh tươi Đi tìm bình yên chẳng quen thuộc…
Ta đi cho đến khi xa ánh đèn Bỏ lại ký ức năm xưa đằng sau thành phố Anh viết bài thơ không lời than thở Em hát bài ca cho mùa gió trở Chuyện tình tan vỡ Bỏ lại sau lưng một thời thanh xuân
Anh đóng lại quyển lưu bút đã cũ Em lau nước mắt dĩ vãng hãy còn lại Hồn trôi hoang những mùa hoa dại Xóa đi sự lạnh lùng của chia tay
Đi thôi em, không cần e ngại, bây giờ!? Phía bên kia bình minh vu vơ gọi núi rừng Nghe đâu hoàng hôn gọi trên bờ biển Có anh, có em, có tình yêu tràn đầy Nơi xuất phát của những người đã từng yêu Chúng ta lữ hành trên những con đường mênh mông Gánh áo cũ mang hương nguyệt quế Vì có những con đường tươi đẹp như thế Em có muốn đi không? Thêm một chuyến nữa trong cuộc đời… (Huỳnh Minh Nhật)
Đêm Trăng Phố Lạ
Đêm lẻ phố phường, trăng lên từ từ Đèn đường tắt dần, những bóng hình mờ nhạt Có những người đi mờ ảo, người vội vã Nhạc buồn vương trong không gian thinh không
Sóng nhè nhẹ ru tình yêu phương xa Lang thang khắp nẻo biển rộng là nhà? Ồ không, buồn lắm, cô đơn lắm Đêm chiều tàn tạ bỏ tình trong lòng biển
Người đi, cười, nói, chắc vui đây Tim đã tan vỡ phải chôn vùi? Gót chân mỏi mệt, trời ơi! Khói cuốn hơi chiều nay bốc lên
Đêm lẻ phố phường, trăng rơi từ từ Bình minh mỉm cười chào hoàng hôn Ồ, vậy đó, ánh nắng đâu đó là ánh nắng sớm Hay là ánh nắng chiều nỗi nhớ? (Huỳnh Minh Nhật)
Chúng Tôi
Chúng tôi ngồi đâu đó bên Cửa Việt Thả hồn vào việc ăn, lúc nhớ viết thơ Gió thổi nhẹ trên đỉnh hải đăng Nhìn đôi tình nhân tắm trăng mơ
Chúng tôi ngồi ngắm trăng mờ tháng bảy Gió mang vui sóng biển bạc tóc Đã một buổi chiều lang thang trên trời nắng cháy Đến bây giờ ngồi chờ đáy tâm hồn sâu
Chúng tôi cười, triều dâng vừa với tốc độ chậm Muối mặn mời không quá hương mồ hôi Hương thuốc thoang thoảng khắp nơi Làm vài lon hư vô trôi đi
Chúng tôi đi, chúng tôi nhìn và im lặng Hồn lữ hành vẫn còn ngân nga cuối đường xa Tạm biệt nhé, cái bắt tay chặt chẽ Để khi nắng buồn tránh da… (Huỳnh Minh Nhật)
Vì Cuộc Đời Là Những Hành Trình Xa
Đôi khi giữa những ngày sống bận rộn Ta muốn ngắm hoàng hôn trên những đỉnh đèo nào đó Hít vài hơi thuốc tại nơi đồi cao, gió lộng khó gì đâu, chỉ cần đi…
Cuộc sống có buồn vui, cười khóc đủ cả Khi chìm trong mây ta hát những câu ca Dưới sóng ru êm, một tình yêu đầu tiên
Đi cho đến khi gương mặt trở nên nhợt nhạt Da sậm màu, tay chẳng còn sức cầm lái Nhưng con đường ta đi vẫn còn xa xôi Mặc dù có những ngày nắng cháy, đêm mưa
Đi đến những nơi có cánh đồng và núi cao Ta mang vẻ đẹp kiêu sa thông qua những phố phường Với những người khác, có lẽ ta hơi khác biệt Ngồi trên vỉa hè nhai miếng bánh mì khô Mỉm cười hô hô
Đôi lúc ta đã lỡ trọ rồi Tiền bạc không có cũng không sao Đôi khi lòng đau buồn ôm trọn số phận Khói thuốc cuộn chặt môi lạnh
Xin mời em, cô gái trên đường ấy! Tôi đã đến đây đã khuya Mùa này cả núi non cô đơn Xin hãy cho tôi ở lại một đêm thôi
Tôi đây, khách du lịch trên con đường xa Hứa hẹn và mơ mộng đến nơi chiến tranh Đã một chiều tìm kiếm trên trời nắng cháy Để bây giờ ngồi chờ đáy trái tim sâu
Tôi vui cười khi triều dâng nhanh chậm Một chút muối không làm ảnh hưởng đến hương mồ hôi Hương thuốc thoảng thoảng, quá trời quá đất Tạo ra vài lon kỷ niệm bay đi
Tôi đi, tôi nhìn, và im lặng Linh hồn lữ hành vọng về cuối con đường xa Hẹn gặp lại, cái bắt tay chặt chẽ Để lúc nắng buồn làm hài lòng da… (Huỳnh Minh Nhật)
Tình Trả Về Không?
Tôi để lại tình yêu xa xôi Trở thành những câu thơ trên những hành trình Để chiều nay tình trở lại Xé vào trái tim những kỷ niệm yêu đương
Những chuyến đi tìm quên nhớ Ai đang đợi ai ở nơi nào? Nắng cháy mệt mỏi, bạn có đang ở xa không? Bỏ lại phía sau những tình cỡm trong tình yêu?
Tôi luôn mơ về núi, về sông Muốn ôm cả một bình minh tươi sáng Một mối tình có lẽ quá lớn Mà vận mệnh trả lại thành không?! (Huỳnh Minh Nhật)
Xin Trọ!
Này cô gái bên kia, xin em! Tôi đã đến đây, đã khuya Mùa ni non nước đau buồn và cô đơn Xin em cho phép tôi ở lại một đêm
Tôi ở đây, khách du lịch trên con đường xa Mải miết theo đuổi giấc mơ trên chiếc xe tà Tuyến đạp còn thật xa, chân đã mệt Em có cảm thấy thiếu nhân cách không?
Tôi đã trả nhiều đêm trọ rồi Tiền không có, nhưng cũng đành thôi Đôi khi cảm thấy chán chường ôm gánh nặng số phận Khói thuốc còn thơm trên môi
Này cô gái, tôi gọi em! Sao như tiếng vọng từ thế giới ảo? Em đứng mơ màng, ai đang xa? Bỏ qua nơi đây, kẻ sống bên sông hồ!
Vậy là đêm nay gốc cây đã già Gối đầu trên cỏ, tắm trong ánh trăng mờ Tôi đã quen rồi với việc lỡ trọ Góp mộng tiếp tục cuộc hành trình… (Huỳnh Minh Nhật)
Đó là những bài thơ phượt, thơ tuyệt vời về phượt và những chuyến đi mà tôi muốn chia sẻ với các bạn. Tôi cũng đã viết rất nhiều những bài viết lảng vảng về phượt mà bạn có thể xem trong chuyên mục tâm sự phượt. Hãy ghé thăm nếu bạn thích! Hằng ngày, vẫn có những bài thơ tình hay, thơ tình buồn và những tác phẩm thơ lãng mạn khác được sáng tác, thu thập và đăng tải trên blog pgdyenthanh.edu.vn. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật những bài thơ mới nhất và hay nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những câu thơ!