Tom Rogers, blogger đến từ Anh, mới đây kể lại chuyến phượt xe máy đầu tiên tại Việt Nam mà anh mô tả là “6 tuần tuyệt vời nhất trong đời”. Dưới đây là những chia sẻ của Tom trên trang Adventure in You.
Tôi đang nghỉ trong nhà trọ ở Hong Kong thì gặp một anh bạn vốn là dân phượt sành sỏi. Tôi không thể nhớ nhiều về những điều chúng tôi đã nói với nhau, trừ chuyện anh ấy khăng khăng rằng tôi nhất định phải phượt xuyên Việt bằng xe máy.
5 tháng sau, tôi đã lên xe giường nằm từ Campuchia đến TP HCM, sẵn sàng mua một chiếc xe máy. Tôi không nghỉ lại TP HCM quá lâu, dù cũng thăm thú vài nơi như một du khách thông thường. Phần lớn thời gian tôi dành để xem xét những chiếc xe máy khác nhau, mặc cả lên xuống và lái thử xem máy móc có ổn hay không.
Trong đêm đầu tiên tôi gặp hai anh chàng khác có cùng kế hoạch với mình và đi cả chuyến cùng nhau. Mấy chiếc xe chúng tôi mua đều cũ và đã chạy hàng vạn kilomet. Khỏi phải nói, chúng tôi đều gặp vô số rắc rối về máy móc trên đường. Tuy nhiên, cái hay khi lái xe máy ở Việt Nam là sẽ luôn có ai đó biết sửa xe xuất hiện, lấy giá rẻ. Vài người tận dụng thời cơ để ra giá cao hơn bình thường, nhưng nhìn chung bạn có thể mặc cả đôi chút.
Ngày lên đường là một trong những ngày nhiều biến cố nhất của cả nhóm. Chúng tôi rời TP HCM sau khi ăn sáng. Xe bị chết máy tới ba lần, giao thông thì thật điên rồ, và cả nhóm bị lạc sau ba tiếng. Quả là một khởi đầu tuyệt vời cho chuyến phiêu lưu này.
Đêm đầu tiên cũng có chuyện để kể khi chúng tôi phải dừng xe ở chốn hiu quanh, hỏi liều một người đàn ông xem liệu có chỗ nào cho cả nhóm tá túc qua đêm. May thay, anh ấy có một tiệm cắt tóc nhỏ. Anh ấy dẫn chúng tôi ra phía sau và gỡ một tấm ván từ khung cửa, đặt xuống sàn, mắc màn và thế là thành một chiếc giường để ngả lưng. Một người trong chúng tôi còn được cắt tóc miễn phí.
Nửa đầu hành trình đưa chúng tôi qua những con đường cao tốc băng rừng núi và bờ biển. Khung cảnh thật đáng kinh ngạc và biến đổi liên tục mỗi khi chúng tôi lên đường. Mỗi ngày cả nhóm lái xe khoảng 9-14 tiếng, chọn những cung đường đẹp nhất và không đi tắt. Không thể phủ nhận rằng ai nấy đều ê ẩm khắp người sau vài ngày ngồi lì trên xe.
Chẳng mấy chốc chúng tôi đã đến Hội An, một thị trấn nhỏ cổ kính bên dòng sông ngay gần biển. Tới lúc này, mấy chiếc xe máy đều hỏng hóc không ít, và con xe của tôi còn tệ hơn thế – nó sớm có biệt danh là “Phượng hoàng” vì đã bốc cháy khi rời khỏi Nha Trang. Nhờ một thợ máy, 10 phút và 3 USD, chiếc xe lại có thể lên đường.
Nửa sau của hành trình, chúng tôi lại băng qua vài khoảng rừng và vượt cả những con dốc đứng gồ ghề. Cả nhóm gặp tai nạn nghiêm trọng và vài vụ va chạm nhỏ trên đường. Cuối cùng chúng tôi cũng đến Hà Nội và tiếp tục vòng lên Tây Bắc trước khi trở về thủ đô.
Chúng tôi lại bán xe cho những phượt thủ khác, bằng mức giá tôi đã mua ban đầu – 250 USD. Tôi nghĩ số tiền này hoàn toàn hợp lý khi tôi đã phải trải qua không ít lần chết máy, và đầu tư khoảng 120 USD để thay sửa máy móc dọc đường. Tôi hoàn toàn thành thật với người chủ mới, và nghĩ rằng họ tôn trọng điều đó nên mới nhanh chóng đồng ý mua xe.
Ngày phải tạm biệt là một ngày buồn, bởi chúng tôi vừa trải qua 6 tuần lái những chiếc xe này, gần như hàng ngày và trải qua không ít kỷ niệm đáng nhớ. Nếu hỏi bất kỳ phượt thủ nào từng đi xuyên Việt bằng xe máy, tôi cá rằng cứ 10 người thì có đến 9 người sẽ nói rằng họ đã có một trải nghiệm tuyệt vời. Trên suốt hành trình, bạn phải đối mặt với cả nguy hiểm, khó khăn lẫn cảm giác mạnh và niềm vui sướng – đó là công thức của một cuộc phiêu lưu. Bạn sẽ gặp những người sớm trở thành bạn bè suốt đời của mình.
Bảo Ngọc (Theo Adventure in You)