Lăng Cô luôn là một điểm đến yêu thích của mình dù đã đến đây hai lần. Các lần trước mình bay vào Huế hoặc Đà Nẵng rồi đi taxi đến Lăng Cô. Tuy nhiên, năm nay cả nhà mình quyết định tự lái bằng xe ô tô gia đình từ Hà Nội vào Lăng Cô để trải nghiệm và khám phá cảnh đẹp cung đường này.
Chuẩn bị trước chuyến đi:
- Do hai vợ chồng mình không muốn đầu tư tiền vào mua phần mềm hay cam hành trình cảnh báo tốc độ nên sau khi tìm hiểu, chồng mình đã cài phần mềm Here We Go để cảnh báo tốc độ cho phép trên đường đi. Lưu ý chỉ dùng phần mềm này để biết tốc độ cho phép, không nên dùng để chỉ đường vì không chuẩn.
- Cài Google Map để sử dụng song song với Here We Go. Hai vợ chồng mình dùng song song hai điện thoại, một điện thoại xem tốc độ được phép trên đường bằng Here We Go. Một điện thoại mở Google Map chỉ đường dù đôi khi Google cũng không khôn lắm, chỉ đường gần nhất nhưng có những đoạn đường không phải là dễ đi nhất.
- Tải quy định tốc độ tối đa để nắm qua. Mình có đính kèm bài này để mọi người tham khảo. Trên đường đi mấy mẹ con mình được anh xã khai sáng bằng cách vừa hướng dẫn áp dụng quy định giới hạn tốc độ đã tải về và chỉ luôn áp dụng trên từng tuyến đường nên cũng khá hiệu quả. Các gia đình có con cuối cấp 2 đầu cấp 3 nên tranh thủ dạy con đọc biển chỉ đường luôn nhé, các bạn nhỏ học rất nhanh vì học trên thực tế các biển cảnh báo/báo hiệu trên đường đi qua.
- Cài Epass và nạp vào tài khoản khoảng 1 triệu để đi qua các trạm. Tổng tiền vé qua các trạm nhà mình cả chuyến đi tầm 500k.
- Chuẩn bị ít đồ ăn vặt và vài lon bò húc cho anh xã để không bị buồn ngủ. Tải ít nhạc sôi động để tạo không khí trên xe lúc cần, đặc biệt rấ thích với xe có cửa sổ trời, đi dọc đường bãi biển, mở nhạc to, mở cửa sổ trời, trẻ con được đứng lên thưởng thức gió và không khí biển , các bạn nhỏ rất thích thú.
Ngày 1: Hà Nội – Bố Trạch, Quảng Bình:
– Mình xuất phát từ Hà Nội lúc 5h30 sáng, đi đường QL 1A, đường vắng, phóng khá nhanh. Cả nhà ăn sáng ở Ninh Bình trên đường QL1A. Nếu bạn xuất phát muộn hơn, bạn có thể ăn sáng tại Phủ Lý với món bánh cuốn nổi tiếng ở đây nhé.
– Đến trưa do nhà mình đi cố vào Quảng Bình nên lúc 12h15 tìm quán ăn ven đường không nhiều trên QL1A, chủ yếu các quán ăn bình dân cho các bác tài xe tải, xe container đường dài là chính nên nhà mình với nhu cầu nạp năng lượng đảm bảo sức khỏe đã đánh liều vào ăn thử một quán cơm bình dân trên đường QL1A cho các bác lái xe đường dài. Quán thì nhìn không sang hay đẹp nhưng đồ ăn cũng khá ngon, giá thì rất hợp túi tiền. Nên nếu các bạn đi tầm trưa khó tìm quán ăn to xịn, cần đảm bảo sức khỏe thì cứ thử quán cơm bình dân cho các bác tài ven đường nhé. Cũng không đến nỗi tệ đâu ạ
– Khi đi từ Hà Tĩnh đến Quảng Bình, nhà mình không đi qua đường hầm mà leo lên đèo Ngang để cảm nhận vẻ đẹp nơi đây, nơi khởi nguồn cảm hứng cho bài thơ Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan xưa.
– Đến địa phận Quảng Bình, khi di chuyển đến Bố Trạch, cả nhà đi qua một cung đường hai bên là rừng thông đẹp tuyệt vời. Tự nhủ là sẽ chụp ảnh lúc quay ra Lăng Cô nhưng sau này khi di chuyển đến Lăng Cô, google map lại ko chỉ đường đó nữa nên cả nhà rất tiếc đã ko dừng lại chụp ảnh. Kinh nghiệm của mình là thấy chỗ nào chụp ảnh đẹp, nên dừng xe và triển luôn các bạn nhé. Sống ảo từng khoảnh khắc trên mỗi cung đường đẹp vì chưa chắc bạn đã đi lại cung đường đó!.
– 15h mình đến Bố Trạch Quảng Bình. Nhận phòng ở homestay Son River House. Chu choa ơi, homestay này phòng đẹp hơn mình kỳ vọng rất nhiều. Giá siêu yêu, 500k/phòng 4 người (3 giường to). Homestay này có view sông Son đẹp tuyệt. Chiều đến có thể cả gia đình tắm sông, cắm trại hoặc chèo kayak ngay dưới chân homestay được, nước trong sạch. Homestay này có khuôn viên vừa phải, chỉ có 5 phòng nên không bị đồng và bị ồn. Ngoài ra, homestay còn có sân vườn, tối có thể đặt ăn BBQ luôn (tầm 400k-500k/4 người). Có chỗ để xe ô tô để cách homestay tầm 50m, chủ nhà rất thân thiện (mỗi tội hình như trẻ con gần đó táy máy nghịch ngợm cầm gạch nhỏ cho một đường quanh xe mình luôn ). Tối thì bạn có thể vào trung tâm thị trấn uống cafe hoặc ở tại homestay nằm thư giãn ngoài vườn, tận hưởng những làn gió mát từ sông thổi vào và nghe nhạc kết nối với loa kéo của homestay hoặc hát karaoke bằng loa kéo nếu thích.
Ngày 2: Sông Chày – Hang Tối, Vườn Thực vật
– Nhà mình đã đi Động Phong Nha và Thiên Đường rồi nên lần này không đi động nữa. Cả nhà chọn đi Sông Chày – Hang Tối, nên đã xuất phát lúc 8h30. Bạn nên đến Sông Chày – Hang Tối bằng đường QL 16 và QL15 nhé. Không nên đi đường DD20, rất ngoằn ngoèo khó đi.
Nếu bạn đi với con nhỏ, bạn nên chọn đi Công viên Ozo, nước nông hơn, an toàn hơn cho trẻ con. Nhà mình con học cấp 3 nên Sông Chày Hang Tối là sự lựa chọn phù hợp vì có các trò chơi mạo hiểm như zipline trên cao, các hoạt động như chèo kayak, chèo sup, đu dây,…Nếu bạn không dám chơi trò mạo hiểm, mình nghĩ nên mua vé không bao gồm zipline luôn từ đầu để đỡ phí xèng. Cả nhà mình mua vé 4 người chơi zipline nhưng sau khi lên chòi để móc dây đu sang bên bờ bên kia, mình sợ quá nên bỏ cuộc, chỉ chơi các trò ít mạo hiểm hơn, hơi phí xèng. Chồng và con lớn của mình sau khi đu zipline thì rất thích. Còn con trai nhỏ nhà mình đu xong bảo mẹ ơi, rớt tim luôn. Bạn nhớ mua túi bọc điện thoại và bật điện thoại chế độ quay trước khi đu nhé, kẻo phí một video vừa mạo hiểm vừa đẹp khi đu sang đến bờ bên kia.
– Chèo sup hay kayak cũng rất thích. Bạn cũng nên thử trò đu dây ra giữa sông rồi nhảy xuống nhé. Mình sợ đứng trên bờ 30p nhìn vài chục người đu và nhảy xuống mới dám thử. Cảm giác đúng là rất tuyệt sau nỗi sợ ban đầu. Mình đu ra giữa song thì nhảy xuống, cảm nhận được ngay nước sông trong xanh và mát lạnh. Sau đó mình bơi vào phao tre giữa sông nằm thư giãn tận hưởng sự can đảm vượt qua nỗi sợ hãi.
– Ăn trưa mình đặt luôn nhà hàng trong khu Sông Chày Hang Tối. Ở đây đồ ăn khá ngon và hợp lý. Mẹt đồ nướng tầm 500-600k/4 người gồm gà nướng, xôi và nem nướng,…tùy lựa chọn. Chỗ ngồi cũng sạch và thoáng. Nhà mình chọn chỗ ngồi bên dưới, sát các hàng cây, nhìn ra sông, mát mẻ và dễ chịu, cảm giác vừa ăn vừa hòa mình vào thiên nhiên. Ngồi ăn nhìn xuống sông nước trong xanh ngắt, rất thư giãn.
– Sau bữa trưa ngon và no nê, cả nhà nghỉ ngơi ngắm song rồi định đi Suối Mooc nhưng thấy khu đó có vẻ cũng là khu sông nước với các trò chơi gần giống buổi sáng nên cả nhà quyết định đi tiếp Vườn Thực Vật (Botanic Garden) vì thấy cùng trên tuyến đường. Sau khi đi Vườn Thực Vật, mình khuyên các bạn nên cân nhắc. Đường núi đi rất dốc và nhiều góc cua tay áo. Cua gấp và hẹp còn nguy hiểm hơn cả đèo Hải Vân, cả nhà nhiều phen hú vía. Đường đi lên đây rất nguy hiểm nếu có xe đi ngược chiều nhưng rất may ko có xe đi chiều ngược lại, chắc mọi người biết đường này nên đi một hướng. Vườn Thực Vật không có nhiều điểm nổi bật ngoài vài điểm nhỏ như Hồ Vàng Anh, Thác Gió, một khu quây nuôi nhím và các khu ươm cây. Thác Gió thì đi xuống hơi nguy hiểm vì đoạn gần cuối rất dốc. Có thể cả nhà mình đi vào gần cuối giờ chiều nên cũng ít khách, thấy khá hiu quạnh và buồn, chủ yếu khách du lịch tây thích đi khám phá nên xuống đến tận thác thôi nên 4h30 cả nhà mình di chuyển về.
– Từ Vườn Thực Vật về homestay đường khá đẹp, nhất là chỗ đi qua cổng đá, cả nhà dừng lại chụp vài bô làm kỷ niệm, trẻ con thì tha hồ có đất nhảy nhót. Lúc đi về mình mới nhận ra nếu đi từ homestay đến Vườn Thực vật cung đường về này sẽ dễ đi hơn rất nhiều.
Chiều về Homestay, ngồi bên dòng sông Son tận hưởng những cơn gió mát thổi từ sông, cảnh sắc yên bình đến mê đắm.
– Tối cả nhà lái xe tầm 2km vào trung tâm xã, chỗ ngã ba cây bàng như lời chủ homestay chỉ dẫn để tìm nơi ăn tối. Nhà mình không ăn mấy quán chỗ cây bằng mà ăn ở Nhà hàng Thanh Hoa, gần UBND xã Sơn Trạch thì thấy khá ngon và hợp lý. Món cà muối rất ngon, chủ quán thì nhiệt tình. Đang ăn thì mất điện cả khu phố, chủ quán để mỗi bàn hai cây nến và một cái điện thoại mở đèn pin cho sáng để khách ăn, rồi còn xin lỗi rối rít vì sự bất tiện dù mất điện cả thị trấn luôn do bị nổ trạm điện ở đâu đó chứ không phải lỗi của nhà hàng.
Sau khi ăn tối xong, nhà mình định đi café nhưng do mất điện, các quán café đẹp hầu như nghỉ bán nên cả nhà lại về nằm ngoài vườn của homestay thư giãn, tận hưởng không khí trong lành, gió mát và nhưng bản nhạc yêu thích.
Ngày 3: Bố Trạch – Lăng Cô
– Ăn sáng xong ở homestay, nhà mình định rẽ vào Cafe Ố Ồ Lake Side trên đường đi Lăng Cô nhưng nghe chủ homestay bảo đường vào khu đó hơi khó tìm nên chồng mình quyết định lái thẳng xuống Lăng Cô luôn.
Theo kế hoạch nhà mình định ghé vào Phá Tam Giang ăn trưa và chèo sup trên đầm, ngắm hoàng hôn nhưng do Google chỉ đường vòng mà bị lái theo hướng mé bên kia của Phá Tam Giang. Nhà mình quyết định ăn trưa tại Cửa Việt, một nhà hàng sát biển. Bạn có thể chọn bất kỳ nhà hàng nào khu vực này, mình nghĩ giá cả ko chênh nhiều. Nhà mình chọn quán nào có nhiều xe cộ, đông khách.
Ăn trưa xong cả nhà nằm võng ngắm biển nghỉ ngơi một lúc, ngắm biển Cửa Việt, song to, nắng vàng và trời xanh ngắt. Đến tầm gần 2h thì bắt đầu di chuyển đến Lăng Cô. Kinh nghiệm từ chuyến đi trước đó 2 năm của mình, nếu bạn đi đường ven biển Cửa Tùng Cửa Việt, có thời gian nên tạt vào Biển Mũi Trèo nhé. Đến đây bạn sẽ lên một mỏm núi view trọn cả một bãi biển hoang sơ đẹp tuyệt vời. Đường đi ko dễ tìm lắm nhưng bạn có thể lái xe lên đến tận nơi đến một khung cảnh ấn tượng, xứng đáng công lên đó vì rất nhiều góc sống ảo.
Đường từ Cửa Việt đến Lăng Cô, nếu bạn chọn đi đường ven biển, đường rất vắng, mới làm, chạy phê luôn, nhưng hai bên ít nhà và thi thoảng bạn sẽ được thưởng thức các lăng mộ kiểu Huế nhé, trang trí và xây dựng rất hoành tráng, cầu kỳ. Đi đường này mình không nghĩ có bắn tốc độ nhưng dù vắng cả nhà vẫn tuân thủ tốc độ 80km/h. Lưu ý có một đoạn vòng cung tốc độ chỉ có 40km. Bạn cũng nên để ý vì đường vắng có thể có xe máy rẽ ngang mà lái nhanh khó kiểm soát.
Gần 4h chiều mình đến Lăng Cô nhận phòng. Mình ở tại Homestay Paciano. Đây là một homestay chủ người Hà Nội, thiết kế kiểu mái lá, khuôn viên rộng, sát biển luôn. Giá rất hợp lý, 500k/phòng 2 giường to. Lần này mình không ở bãi biển Lăng Cô nữa mà ở Bãi biển Chân Mây. Các bạn nên tham khảo bãi biển Chân Mây (Bãi biển Cảnh Dương) và bãi biển Tân Cảnh Dương nhé. Mình thì thấy bãi biển Chân Mây ăn uống đông và vui hơn. Biển trong vắt, bằng phẳng, đi ra ngoài rất xa mới đến ngang hông, đẹp thực sự vì bãi này được bao bọc bởi một phía là Cảng Chân Mây và một phía là núi nơi có khu resort Laguna. Ban đầu cứ nghĩ biển gần cảng và có thuyền cá sẽ tanh và không sạch nhưng thực sự bãi này đẹp và sạch ngoài sự mong đợi. Bãi còn hoang sơ nên khách du lịch vừa phải. Cả nhà chụp ảnh hoàng hôn trên biển đẹp mê mẩn luôn.
Tối nhà mình đi bộ khoảng 50m ra khu các nhà hàng ven biển. Mình ăn ở quán Rạng Biển, đồ ăn tươi ngon, giá phải chăng. Hải sản ngập mồm, giá từ 600-900k/4 người. Quán này chủ yếu bán cho dân địa phương nhậu nên thường không nấu cơm. Nếu bạn muốn ăn cơm nhớ đặt sớm một chút. Tuy nhiên bạn có thể chọn mỳ xào hải sản, ngon bá cháy.
Ăn tối xong cả nhà ngồi cafe trên bãi cát luôn. Giá đồ uống rẻ lắm, 10-15k/cốc, nhạc, đèn các màu sắc, ngắm biển và thuyền câu mực phía xa, cũng rất hay, cảm nhận thấy cuộc sống trôi đi thật chậm.
Ngày 4: Lăng Cô – Đà Nẵng
– Sáng sớm 6h cả nhà dậy đi chụp ảnh bình minh rồi tắm biển. Nước không hề lạnh mà rất mát, lạ là thi thoảng có luồng nước ấm xen giữa biển nước mát. Bạn có thể mua được cua/ghẹ trên bãi biển sáng sớm nhưng chỉ có một người bán. Homestay có cho mượn đồ nướng, có lều, võng khá chill để bạn camping cho con.
– Đồ ăn sáng ở đây ko dễ kiếm vì các quán hải sản hầu như không phục vụ ăn sáng. Homestay cũng không có đồ ăn sáng nên nhà mình ra ăn bánh canh ở quán cóc gần trường THCS Lộc Vĩnh. Ăn cũng ổn, 25k/bát. Đi bộ từ homestay ra tầm 300m. Gần đó có một chợ khu dân cư nên cần gì mua cũng tiện.
– Ở Lăng Cô, bạn có thể đi thăm quan Rừng Quốc gia Bạch Mã (lthời điểm tháng 7 mình đi thì khu này đóng cửa nhưng mở lại từ 1/8/2022), lên thăm Thiền viện Trúc Lâm Bạch Mã. Đây là một nơi đáng thăm quan, bạn sẽ đi thuyền trên sông tầm 15p, leo lên một đoạn bậc thang để tận hưởng khung cảnh đẹp, không khí thoáng, rất thích. Hoặc bạn có thể đi Lăng Khải Định, Đầm Lập An. Ăn trưa hay ăn tối trên Đầm Lập An rất tuyệt nhé. Có hai nhà hàng nổi trên đầm, đồ ăn ngon, giá phải chăng. Bạn có thể check in các điểm trên đầm chụp ảnh ngay gần đó, đẹp lắm.
– Nhà mình đã đi các điểm trên trong chuyến đi hai năm trước đó nên phi thẳng Đà Nẵng chơi. Lúc đi thì qua hầm đèo Hải Vân cho nhanh (phí 130k thì phải). Lúc về mình lái xe leo đường đèo. Đèo không quá khó đi đâu nhé, lái chậm khi vào các góc cua tay áo là bạn chinh phục được đèo này rồi. Thực sự bạn tự lái thì nên leo lên đỉnh đèo, check in Hải Vân Quan. Các quán cafe ở đó view rất đẹp. Một bên nhìn sang biển Lăng Cô, một bên là biển Đà Nẵng.
– Chiều về cả nhà lại đắm đuối bơi lội trên biển Chân Mây và tối thì lại ăn quán Rạng Biển. Chủ quán rất tốt bụng, hôm sau còn cho mình mượn xe máy đi ăn sáng loanh quanh nữa cơ.
Ngày 5: Lăng Cô – Đồng Hới.
– Hành trình về Thành phố Đồng Hới, nhà mình nhất định ghé vào Phá Tam Giang. Xuất phát từ sáng nhưng gần trưa mình mới đến nơi. Cung đường này nhà mình đi qua nhà tưởn niệm nhà văn Tố Hữu nhưng vì gần trưa hơi đói nên không ghé vào thăm quan. Cả nhà ăn trưa tại nhà hàng Cồn Tộc trên Phá. Không gian thoáng, đồ ăn ngon, tuy ăn vào buổi trưa nhưng vẫn được thưởng thức những làn gió mát từ phá Tam giang thổi vào nên khá hài lòng. Sau khi ăn xong nhà mình không đợi để ngắm hoàng hôn trên Phá Tam Giang được vì đã lên lich di chuyển đến Đồng Hới. Tuy nhiên mình nghĩ chèo sup và ngắm hoàng hôn ở Phá Tam giang thực sự nên trải nghiệm.
– Đến Thành phố Đồng Hới, mình ở khách sạn Sun Flower, giá cũng phải chăng, 600k/phòng 2 giường to. Khách sạn ngay sát biển, có bãi riêng và khá tiện đi lại ăn uống. Tuy nhiên bạn chỉ nên ở đây thôi, không nên ăn đồ ăn của khách sạn vì không tươi ngon mà giá lại khá cao. Đồ ăn nhìn menu tưởng giá hợp lý nhưng khi bê lên không được đầy đặn lắm. Bạn có thể tìm vào quán thịt nướng gần khu Vin nhé, rất ngon và hợp lý, tên quán là Bánh khoái Tứ Quý
– Từ khách sạn Sunflower đi Đồi cát Phú Quang rất gần, chỉ vài km. Mọi người nên đi trượt cát lúc sáng sớm hoặc chiều cho đỡ nắng. Xe nào có cửa nóc thì chiều đến lượn đường ven biển, mở cửa nóc cho trẻ con thò đầu lên tận hưởng không khí biển cùng chút nhạc sôi động, các bạn ý rất phê. Đồi cát vé chơi cũng rẻ, 20k/người, trượt cát khá vui, nếu muốn sống ảo nhớ mặc đồ trắng hoặc tương phản với cát sẽ có những slot hình đẹp, đừng mặc màu nhờ nhờ nhé. Trượt cát xong xuống uống nước mía thật đã.
Ngày 6: Đồng Hới – Cửa Lò
Trên đường về Cửa Lò, nhà mình có ghé qua Bãi Đá Nhảy. Cung đường này rất đẹp, đi qua hàng trăm cánh quạt gió khổng lồ. Cả nhà có thể dừng chân chụp ảnh được. Bãi đá nhảy nước biển sạch và nông, có vài điểm check in nên sau khi dừng chân tầm một tiếng, nhà mình lên đường luôn chứ không tắm ở bãi này.
Cùng trên cung đường từ Đồng Hới về Cửa Lò, bạn có thể ghé qua Làng Bích họa Cảnh Dương nhé. Đến đây, bạn sẽ lạc lối trong những con ngõ nhỏ với những tác phẩm tranh vẽ về đời sống hàng ngày của người dân chài lưới. Rất nhiều góc chụp hình đẹp ở nơi này. Sau khi rời Làng Bích họa Cảnh Dương, nhà mình đi qua khu Kinh tế Vũng Áng. Thực sự khu này rất rộng lớn và hoành tráng giữa vùng đất hoang cằn. Nhà mình lái xe định vào trong thăm quan nhưng không được phép vào trong.
Mình dừng chân và ăn trưa tại bãi biển Thiên Cầm. Nhà hàng sát biển vừa tận hưởng hải sản và cảnh biển buổi trưa.
Về đến Cửa Lò mình ở khách sạn Tuấn Thảo. Chủ khách sạn trẻ, hiệt tình tuy nhiên đi đúng đợt cao điểm nên mình đặt phòng có ban công view phố qua Booking nhưng khi đến khách sạn không giữ phòng đó cho mình mà đổi sang phòng khác xấu hơn. Mặc dù sau khi nói chuyện và tỏ ra không hài lòng, em chủ khách sạn có giảm giá phòng một chút cho mình nhưng mình thực sự không thích cách làm việc như vậy.
Cửa Lò chỉ là chặng dừng chân để không lái quá dài nên mình không có nhiều hoạt động ở đây lắm. Tuy nhiên chiều cả nhà vẫn tắm biển và tối cafe tại quán Trung Nguyên Ecoffee cũng khá thích. Quán này nằm giữa ngã ba nên view rộng, ngồi ngoài thấy khá dễ chịu.
Ngày 7: Cửa Lò – Hà Nội
Hôm sau mình lái về Hà Nội từ 7h sáng, có ghé qua ăn trưa tại Biển Hải Hòa, đồ ăn ngon, giá ổn (nhà hàng Bốn Mùa 2) và mình thấy biển này cũng là một điểm không quá xa Hà Nội nếu bạn muốn đi biển trong ngắn ngày.
Chuyến đi của nhà mình là một trải nghiệm rất thú vị. Về đến nhà lúc 6h chiều nên cả nhà không bị mệt sau một hành trình dài.