Có lúc khi ta đi phượt chỉ để xem ảnh trên mạng… nhưng liệu chúng có thật đến mức nào!? Ví dụ, một bức ảnh trên Google, ta có thể nhận biết là đã được chỉnh sửa rồi, nhưng bất kể thế nào cũng phải công nhận rằng nó cũng chứa đựng ít nhất 50% sự thực. Nhưng thực sự, điều quan trọng không phải là điều đó, điều quan trọng là chúng ta có đủ động lực để lên đường.
Thật ra, Núi Cầu Vồng chỉ có những gam màu chủ đạo: trắng, vàng, nâu, cam, hồng. Trong mùa xuân, có thể có thêm mảng cây cối để tạo thêm màu xanh lá, phối cùng với bầu trời xanh thẳm. Tùy theo góc nhìn và ánh sáng, màu sắc của núi thay đổi… nhưng vẫn luôn tuyệt đẹp.
Hành trình kéo dài 8 ngày và 10 đêm của nhóm 4 phượt thủ nữ chúng tôi đã trải qua biên giới, đến Cam Túc (tỉnh tây bắc Trung Quốc) vào tháng 9 năm 2017.
Vì vùng Cam – Thanh – Tạng rộng lớn và có quá nhiều điều thú vị, chúng tôi đã tham khảo trang web travelchinaguide để chọn những cảnh quan và hoạt động thú vị (như khám phá khe thác, cưỡi lạc đà và cắm trại trên sa mạc) mà tôi đã bỏ lỡ trong chuyến phượt Tân Cương cách đây 9 năm.
Chúng tôi bắt đầu từ ga Gia Lâm, Hà Nội, bằng tàu hỏa tối ngày 16/9, sau đó tiếp tục bằng máy bay đến Nam Ninh và chuyến tàu đêm đến điểm đến đầu tiên là Trương Dịch.
Khí hậu ở vùng này chủ yếu theo mô hình khí hậu sa mạc, sự thay đổi nhiệt độ lớn và không thường xuyên, nhưng các loại trái cây ở đây rất ngon và ngọt. Vào mùa thu, táo và nho rất ngon và giá rẻ. Các loại hạt như mắc ca, hạt dẻ cũng rất thơm ngon. Chúng tôi đã chuẩn bị một số đồ ăn nhẹ để mang theo.
Đường đi nói chung rất đẹp, với đoạn đầu đường xe lướt nhẹ qua những hàng bạch dương thẳng tắp, chỉ mất khoảng 3-4 tuần nữa lá sẽ chuyển màu vàng. Tiếp theo, là những dãy núi với màu sắc tráng lệ, tạo nên một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Sau khi so sánh giá taxi bên ngoài với giá xe ở hostel, chúng tôi nhận thấy không có sự chênh lệch quá lớn, vì vậy chúng tôi quyết định đi bằng xe của hostel đến đền Matisi, cách Trương Dịch 70km với giá 280 Nhân dân tệ (¥) cho xe chở 4 người.
Đền Matisi
“Mati” có nghĩa là móng ngựa, “Sì” có nghĩa là đền. Thực tế, Matisi là một khu hang động hơn 70 hang, có hơn 500 tượng và hơn 200m2 tranh khắc trên tường núi từ thời cổ xưa… Tôi chỉ nhớ rằng công trình cuối cùng được xây dựng vào thời kỳ nhà Thanh.
Đây là một trong những khu đền quan trọng. Từ cổng vào, ta đi bộ qua một vài km để lên chân núi. Đường được lát gạch, không quá dốc và khá dễ đi.
Khu đền rất rộng lớn, chia thành 7 khu vực riêng biệt, nhưng chúng tôi chỉ có thời gian để tham quan 3 nơi. Giá vé vào cửa cho 4 người và xe là ¥306.
Có một đền xa khác treo lơ lửng như “dính” vào vách đá trên đỉnh núi, có thể cao tới 100m. Trong những ngày nắng, khi trời xanh và núi trở nên hồng rực. Người xưa đã tạo ra những con đường lên vách núi và bên trong núi để xây dựng. Tuy nhiên, cũng có những công trình mà cho dù ngắm mãi cũng không hiểu làm thế nào mà họ có thể leo lên đó. Có vẻ như điều đó làm nên sự đặc biệt của Matisi.
Cầu thang gỗ nối tiếp vách núi dốc núi.
Leo cầu thang gỗ thông qua các hành lang hẹp và dài ngang dọc vách núi.
Bù lại, tầm mắt ta sẽ được mở rộng ra từ một tầng đền thấp, nhìn ra khung cảnh thoáng đãng. Du khách chỉ có thể leo lên tầng 2. Ngay bên cạnh là một hang động lớn chứa tượng Phật cao hơn chục mét…
Điểm đến tiếp theo vào ngày hôm sau của chúng tôi là PingShanhú (hẻm núi Bình San Hồ – Zhangye Flat Grand Canyon) vào buổi sáng, và công viên địa chất Đan Hạ (Danxìa Geopark) vào buổi chiều.
PingShanhú Grand Canyon, một trong năm hẻm núi nổi tiếng thế giới, thường được so sánh với Grand Canyon của Mỹ (vì vậy nó còn được gọi là China Colorado Canyon).
Nằm cách Trương Dịch hơn 50km về phía bắc và có diện tích tổng cộng 150km2, PingShanhú nổi tiếng với những dãy núi giống như chín con rồng hóa thân về biển, cùng với những thung lũng kỳ lạ, đỉnh núi cao vút, cây cối linh thiêng, rừng đá và nhiều cảnh quan hùng vĩ khác.
Tiếc là đến thời điểm này vẫn chưa có nhiều khách du lịch đến đây, chủ yếu là do chưa có phương tiện giao thông công cộng nào tới đây, và đường đi cũng khá tệ. Chúng tôi mất 1,5 giờ để đi hết quãng đường 50km. Nhưng đường mới đang được hoàn thiện, dự kiến sẽ được hoạt động từ năm sau và đây sẽ là điểm đến phổ biến hơn. Giá di chuyển là từ ¥50-70/người. Vé vào cửa là ¥100/người. Vé bus trong khu bảo tồn là ¥30/người.
Có các đoạn đường leo bậc thang hoặc ngoằn ngoèo và hẹp, có vẻ không thể đi được.
Hãy dành ít nhất nửa ngày tại đây và đừng quên mang theo nước uống và đồ ăn nhẹ (nếu cần) vì gần như không có dịch vụ gì. Vì phải leo trèo nhiều trong điều kiện thời tiết gió mạnh và mưa, bạn cần chuẩn bị đầy đủ áo khoác nhẹ, mũ chống nắng và kem chống nắng cùng găng tay để cố bám vào vách đá.
Khe thác đầu tiên không quá sâu, không quá mệt khi đi xuống, nhưng đủ làm chân mệt khi đi lên. Nếu bạn cao và to mà bị mắc kẹt, thì thật là khó thoát ra khỏi đó…
Ấn tượng tiếp theo là một khe thác khác, với những bậc thang hút hồn. May mắn gặp hai du khách Trung Quốc đi qua và khuyên chúng tôi nên đi tiếp. Họ nói rằng đây là con đường vòng tròn, và nếu đi tiếp, sẽ không phải quay lại những bậc thang nguy hiểm như trước đó. Dưới thung lũng trông tuyệt đẹp. Đường đi rộng và dễ đi, hai bên là những vách đá toàn cảnh.
Có những đoạn đường men dọc theo vách núi, nhỏ bé và dường như không phải là con đường. Có một đoạn rất nguy hiểm vừa bé vừa chơi vơi trên cao. Chúng tôi phải nhờ một số du khách Trung Quốc đuổi lên trước, sau đó kéo tay để giúp chúng tôi vượt qua.
Địa mạo Đan Hạ
Với diện tích 510km2, địa mạo Đan Hạ được chia thành 4 cổng vào với các khu vực riêng biệt. Nơi này nổi tiếng là một trong những địa danh đẹp nhất Trung Quốc và được UNESCO công nhận. Các phượt thủ Việt thích gọi nơi này là “Núi Cầu Vồng”. Đường đi từ Trương Dịch đến đây đẹp và nhanh chóng, chỉ mất khoảng 40 phút.
Nhóm chúng tôi chỉ đi vào cổng phía Bắc. Mặc dù khu vực này rộng lớn, nhưng du khách thường chỉ ghé thăm từ buổi chiều khoảng 3-4 giờ cho đến hoàng hôn lúc ánh sáng đẹp nhất! Giá vé vào cửa là hợp lý, từ ¥75/người, đã bao gồm xe bus di chuyển trong công viên.
Đan Hạ là điểm lý tưởng để chiêm ngưỡng hoàng hôn, với ánh sáng mờ vào khoảng 6-7 giờ tối, tạo ra những khung hình và màu sắc không bị cháy sáng. Du khách chủ yếu là người Trung Quốc ở độ tuổi trung niên, khiến cho chúng tôi bỗng dưng cảm thấy…trẻ quá :)))
Chúng tôi tiếp tục đến Đôn Hoàng, vào sáng ngày 20/9 để cưỡi lạc đà tại Mingsha Shan, cắm trại và ăn tối theo chương trình của hostel. Ngày tiếp theo, để bản thân thư giãn, chúng tôi thăm Dunhuáng Gủzhén (Đôn Hoàng cổ trấn), tham quan bảo tàng và mua sắm.
“Trang phục chống nắng” chuẩn bị để cưỡi lạc đà khám phá sa mạc Gobi…
Tái hiện hình ảnh thương lái trên Con đường tơ lụa…
Tây Ninh – Thanh Hải
Sáng ngày 22/9, chúng tôi đi xe riêng đã đặt trước để đến Ta’èr Si, hay còn gọi là Kumbum (tu viện của người Tạng Kumbum). Buổi chiều, chúng tôi đi dạo qua Hồ Thanh Hải, và tối kế tiếp, nghỉ tại một hostel ở thị trấn HeiMảHé (Sông Ngựa Đen), cách Hồ Thanh Hải 70km về phía Bắc.
Hoa cải dầu nở rộ ven Hồ Thanh Hải.
Ngày 23/9, trước khi đến sân bay Lan Châu để đón chuyến bay trở về Nam Ninh lúc 21:50, chúng tôi ghé thăm Hồ Muối Caka.
Nơi này cũng có những khung cảnh kỳ thú không kém gì ở Hy Lạp.
Tổ chức bài viết và ảnh: Linh Quyên và nhóm bạn
Nguồn: Campingviet.vn