Bước đi trên sàn đấu như một cỗ chiến xa đè bẹp mọi vật cản, Trương Đình Hoàng gắn liền tên tuổi của anh với Boxing Việt Nam. Dù vậy, ai cũng cần một sở thích thứ hai nằm bên ngoài lĩnh vực chuyên môn của mình để “xả” sau những ngày mệt mỏi. Nhà vô địch boxing WBA Asia cũng không ngoại lệ.
Nam Vương chia sẻ ngoài Boxing, anh còn có một niềm đam mê to lớn với mô tô, đặc biệt là những dòng xe có hơi hướng cổ điển như Cafe Racer. “Tôi thích bóng đá và mô tô. Nhất là những dòng classic như cafe racer, tracker…” – Trương Đình Hoàng chia sẻ.
“Chiếc xe giống như một đứa con hay kiểu một con vật cưng để chăm sóc chăm chút hàng ngày. Và cảm giac được tự do trên những cung đường nó làm cho người ta mê.” Trương Đình Hoàng cũng liên hệ niềm đam mê xe của anh với nghiệp đánh võ đài. “Vì muốn xe chạy khoẻ,bền thì phải chăm sóc hàng ngày. Muốn mạnh thì phải độ này độ kia Võ sĩ cũng phải luyện hàng ngày và chăm chút bản thân để làm sao khoẻ nhất mạnh nhất mới có thể chiến đấu chứ”
Tông màu Cafe luôn cổ điển, bụi bặm và chân phương. Và nếu có lỡ bám bụi một chút, điều đó cũng chẳng làm cho Cafe mất chất, bởi ngay từ khi ra đời, Cafe Racer đã lấy “bụi bặm” làm chất riêng của nó.
Cafe Racer mang đến nhiều trải nghiệm thú vị, người chơi Cafe Racer không hẳn là những người yêu tốc độ mà chỉ đơn giản là những kẻ mê mệt cái chất bụi bặm lãng tử của Cafe Racer. Cũng vì những chất riêng như thế, giới người chơi Cafe Racer không phải là những “hung thần xa lộ”. Họ chẳng cố gắng lao xe vun vút trên những đoạn đường vắng, cũng chẳng cố bắt chiếc xe cưng của họ phải gầm rú động cơ. Những gì mà một “tay đua Cafe” hướng đến chỉ là cái “chất” trong chiếc xe cưng của họ.
Chia sẻ về thú chơi của mình, Trương Đình Hoàng cũng cho biết: “Tôi không biết người khác như thế nào chứ tôi chỉ mê chạy xe chứ không mê tốc độ. Lên xe tôi luôn làm chủ nó và không muốn để bản thân bị mất kiểm soát. Mỗi lúc trên yên xe tôi có thời gian để suy nghĩ về chuyện đời, chuyện gia đình và sự nghiệp.”
Nhà vô địch nói tiếp: “Cái đích đến là mục tiêu cần thiết để võ sĩ nỗ lực hơn để mà cố gắng vươn tới. Khi tập luyện để chuẩn bị cho mục tiêu đó thì cũng nếm trải qua bao mồ hôi, máu, nước mắt và khổ cực rồi mới giành được vinh quang. Nó giúp họ nếm trải được sự đời cũng như chạy để cảm nhận được những đoạn đường đi qua và cảm giác được chinh phục khi đến đích vậy.”
Với một con người chân phương đến thế, có lẽ một chiếc xe chân phương như Cafe Racer cũng chính là một phần bản ngã mà Trương Đình Hoàng muốn để cho thế giới thấy và hiểu.