Hơn 1000 ngày đi qua các châu lục trên thế giới, Trần Đặng Đăng Khoa đã chinh phục châu Á, châu Âu, Nam Mỹ, Bắc Mỹ, Úc, Nam Cực và châu Phi. Mỗi ngày đi qua một câu chuyện, một địa danh mới, anh đã trải qua vô số trải nghiệm độc đáo tại khắp nơi trên trái đất.
Ban đầu, Khoa dự định về Việt Nam thông qua châu Phi, Ấn Độ, Myanmar, Thái Lan, Campuchia và cửa khẩu Mộc Bài. Tuy nhiên, do tình hình dịch Covid-19, các quốc gia ở châu Phi đã đóng cửa biên giới, buộc anh phải thay đổi kế hoạch. Khoa quyết định gửi xe máy từ Mozambique về Việt Nam bằng đường biển và chờ chuyến bay trở về. May mắn thay, anh đã có thể lên chuyến bay hồi hương và trở về Việt Nam vào ngày 16/6.
Trong cuộc trò chuyện với chúng tôi, Khoa chia sẻ những câu chuyện độc đáo trong hành trình dài 1111 ngày của mình.
Kỷ niệm về món cơm Việt Nam
Chúng tôi chào đón Khoa trở về Việt Nam và hỏi anh có nhớ cơm Việt Nam không. Khoa trả lời rằng anh rất nhớ. Dù đang ở trong khu cách ly, anh được các chiến sĩ bộ đội nấu ăn và người bạn bè ở ngoài tiếp tế thực phẩm. Anh cho biết rằng mỳ gói ở Việt Nam là ngon nhất. Anh cảm thấy hương vị của mỳ các quốc gia khác khá nhạt, sợi mỳ nhão, không quen thuộc. Nếu không tìm thấy mỳ Việt Nam, anh sẽ mua mỳ Thái hoặc mỳ Hàn, dù giá cao hơn một chút, để tích trữ và thưởng thức dần dần.
Lửa hồn nhiên
Khoa chia sẻ rằng anh luôn mang theo ít nhất 1 lít nước để uống và làm sạch vết thương nếu có tai nạn xe cộ. Anh kể về những địa điểm đặc biệt trong hành trình của mình. Anh đã trải nghiệm một đêm ngủ trong một cái chòi nhỏ trên mặt hồ đóng băng ở Greenland, nơi lạnh nhất anh từng đến. Anh nhớ lại lúc đó, mình đi cùng một người Inuit ở Greenland. Khi nhìn thấy máy sưởi, anh hỏi xung quanh xem nó là cái gì, các người địa phương đã cười vui vẻ vì họ không từng thấy máy sưởi trước đây. Khoa nhận ra rằng đi nhiều nơi mới thấy được hạn chế kiến thức của con người.
Anh cũng chia sẻ về trải nghiệm chịu nóng đỉnh điểm ở bờ Tây Úc. Đường cao tốc siêu vắng, không có cây cối trên hàng trăm kilomet. Khoa phải đi khoảng 50km rồi nghỉ một lần để tránh kiệt sức. Ánh mắt mờ đi, mặc dù anh mang theo 3 cái kính mắt, nhưng vẫn bị chói do ánh nắng quá mạnh. Khoa chia sẻ rằng anh thường chọn những quán ăn địa phương thay vì những nhà hàng nổi tiếng và đắt đỏ. Anh ăn đủ, còn phần thừa anh đóng hộp hoặc mang theo để dùng vào buổi tối.
Mang Khoa đi đến cực quang
Một câu hỏi thú vị được đặt ra cho Khoa là liệu anh đã từng nhìn thấy cực quang hay chưa. Khoa cho biết rằng nhiều người bạn của anh luôn mơ ước được nhìn thấy cực quang một lần trong đời, nhưng không phải lúc nào cũng thấy được. Anh kể rằng cực quang xuất hiện phụ thuộc vào may mắn, trời tối hẳn và quang đãng. Anh chia sẻ rằng từ kiến thức, đêm nào cũng có cực quang, nhưng phải đến mùa đông mới thấy rõ. Anh cũng nhắc đến việc nhiều người ngủ quên mất khi cực quang xuất hiện.
Kỳ quan này đã xuất hiện cho Khoa tại Iceland, Greenland và Na Uy. Anh cảm thấy may mắn khi đã thấy cực quang trong chuyến đi của mình và nhận được nhiều lời ngưỡng mộ từ bạn bè khi anh chia sẻ những bức ảnh của mình.
Phương tiện di chuyển trong hành trình
Bên cạnh chiếc Honda Wave, Khoa cũng đã trải qua nhiều phương tiện di chuyển khác. Đối với những quốc gia nằm giữa đảo hoặc không cho xe máy ra hoặc không có đường cầu, Khoa đã sử dụng tàu hoặc đi máy bay để tiếp tục hành trình của mình. Đối với các thành phố trên đất liền, Khoa đã đi bộ, đi leo núi và thử một số phương tiện khác như trực thăng, máy bay, tàu ngầm và xe đạp. Anh cho biết rằng việc trải nghiệm các phương tiện này giúp anh hiểu rõ văn hóa và cuộc sống tại mỗi đất nước.
Sợ mất xe và những người không tốt
Khi được hỏi về sự lo lắng về việc mất xe, Khoa chia sẻ rằng ở các nước châu Âu và Bắc Mỹ, trộm xe cũng không nhiều như ở Việt Nam. Bởi vì xe của anh có biển số nước ngoài, khó tiêu thụ. Khoa cho biết anh luôn cẩn thận, thậm chí trả thêm tiền để để xe trong phòng trọ an toàn. Nếu không thể để xe trong phòng, anh sẽ sử dụng nhiều ổ khóa và khóa cốp trước và sau, sau đó buộc xe vào cây. Anh cũng nhớ lại rằng mỗi khi xe hư hỏng, luôn có người giúp đỡ anh. Đây chính là điều may mắn nhất anh đã trải qua trong chuyến đi của mình.
Về việc gặp phải những người không tốt, Khoa cho biết rằng anh đã gặp đủ mọi loại người. Tuy nhiên, anh nhấn mạnh rằng người Việt ở nước ngoài rất thân thiện và dễ thương. Anh nhớ lại một số trường hợp khi được người dân địa phương đặt ở và cung cấp thức ăn miễn phí. Khoa vui mừng chia sẻ rằng anh đã có biệt danh là “Thánh ăn chực”.
Cuộc sống sau chuyến đi
Anh chia sẻ rằng trước chuyến đi này, anh đã chuẩn bị công việc và căn hộ chung cư ở Sài Gòn để tiện cho công việc sau khi trở về. Anh cũng đã lên kế hoạch cho một tour xuyên Việt bằng chiếc xe Honda Wave của mình để gặp gỡ bạn bè và người hâm mộ. Cuối năm, anh hy vọng cuốn sách của mình sẽ hoàn thiện và ra mắt độc giả. Ngoài ra, anh còn ấp ủ khởi nghiệp trong một số lĩnh vực khác. Kết thúc chuyến đi này, Khoa muốn kết hôn và bước vào chuyến phiêu lưu mới của cuộc đời.
Cuộc trò chuyện với Trần Đặng Đăng Khoa đã rất thú vị và đầy cảm hứng. Chúng tôi chân thành cảm ơn anh vì những chia sẻ quý giá và chúc anh thành công trong những kế hoạch tương lai của mình.
Liên kết: Campingviet.vn