Gần cuối năm 2020 mình đặc biệt có duyên với Bắc Thái nên đã có vài trip đi qua các địa điểm như Chiangmai – Chiang Rai – Pai – Nan – Loei – Chiang Khan. Lần này làm một chuyến phượt miền Bắc Thái Lan bằng ô tô từ Bangkok đến Nan, phần này mình sẽ kể về đi dâng công quả cho các thầy sư ở Uttaradit, ăn Khao Soi ở Phrae, ngủ lều bên bờ suối và thưởng thức cafe tự làm ở Bo Kluea – Nan.
Hành trình lần này đi từ Bangkok và dừng chân tại các địa phương như Uttaradit, Phrae, Nan và Sukhothai, chủ yếu là ở Bo Kluea – Nan nên mình sẽ không đi sâu vào từng địa điểm.
Dâng công quả ở Uttaradit
Trên đường lên Nan thì mình ghé Uttaradit trước, vì trong nhóm có 1 chị người Thái, chị ấy làm kinh doanh nên cũng làm quen được một chủ homestay ở Uttaradit. Ở đây họ làm theo kiểu hợp tác xã, nhiều nhà làm homestay nhưng tất cả thông qua một ban điều hành, có khách đến thì sẽ luân phiên nhận, ngoài ra họ còn làm thêm một số đồ thủ công như túi, quà lưu niệm, bánh qui để bán cho khách.
Ngoài việc ở trọ, sáng sớm hôm sau nhóm mình được tổ chức tham gia lễ dâng công quả cho các thầy tu, được ban phước và còn mang đồ ăn lên chùa. Dâng công quả cho các thầy là một hoạt động không thể thiếu của người dân Thái Lan.
Nhờ chủ nhà nấu cơm trưa dùm mà quá trời quá đất, 5 người ăn không hết.
Lap Lae – Thị trấn vô hình
Sau khi rời Uttaradit, mình tiếp tục đến Phrae, trên đường đi có ghé qua một thị trấn có tên là “Lap Lae” (“láp le” nha các bạn), vào một quán cafe bên bờ suối ăn trưa.
Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa, có một thị trấn ẩn mình trong sương núi tên là Lap Lae, người dân ở đây có một cuộc sống sung túc và no ấm, nhưng bất cứ người ai tìm cách đi vào Lap Lae thì đều bị lạc.
Có một chàng trai nọ đang đi tìm đường, thì vô tình nhìn thấy 2 cô gái xinh đẹp đi từ trong rừng ra. 2 cô gái đang chôn giấu đồ của họ sau một gốc cây. Chờ 2 cô gái đi khỏi, chàng trai tò mò liền đào lên và lấy đồ của 1 cô gái đi giấu. Sau khi họ trở về, chàng trai liền xuất hiện và yêu cầu cô gái nọ đưa mình vào thị trấn thì mới trả đồ. Thế là cô gái đồng ý.
Khi đến nơi, chàng trai mới phát hiện ở thị trấn này không có đàn ông. Cô gái mới giải thích rằng ở đây không được nói dối, đàn ông ở trong trấn này không giữ được lời hứa nên phải rời đi.
Thời gian trôi qua, chàng trai và cô gái đem lòng yêu mến nhau, họ sinh được một đứa con. Vào một ngày nọ khi đứa con của họ vừa lên 1 tuổi, cô gái có công chuyện phải ra ngoài, đứa con chờ lâu không thấy mẹ về thì bắt đầu khóc. Chàng trai liền dỗ con, nói rằng mẹ sắp về rồi để con yên lòng. Ngờ đâu cô gái nghe được lời nói dối tưởng chừng vô hại của chồng, buộc chàng trai phải rời khỏi thị trấn.
Trước khi rời đi, cô gái gói ghém vài củ khoai cho chồng mang theo dọc đường. Nhưng trên đường mệt quá, anh ta ném bớt đi vài củ cho đỡ nặng, có ngờ đâu, khi ra khỏi thị trấn thì khoai đã biến thành vàng. Anh chàng tìm cách quay lại nhưng đã không còn kịp nữa, lối vào thị trấn đã không còn hiện ra…
Ghé ăn Khao Soi và dinh thự thống đốc của Phrae
Càng xa Bangkok thì đồ ăn có vẻ như càng rẻ, nhờ đi cùng các chị người Thái nên mình cũng không cần phải lo tìm chỗ ăn uống, được dẫn vào những địa điểm nổi tiếng mà người dân ở đây hay truyền tai nhau.Ví dụ như món Khao Soi này, mì chiên ăn với cà ri gà hoặc bò. Ngon quá xá, ai cũng gọi 2 phần hết, ăn xong vẫn còn thèm nhưng mà phải chừa bụng đi ăn món khác nữa.
Tiếp theo thì bọn mình ghé qua dinh thự thống đốc thời xưa của Phrae, kiểu như dinh Bảo Đại ở Đà Lạt ấy.
Bo Kluea – giáp ranh biên giới Lào
Chiều đi thì mình không dừng ở trung tâm tỉnh Nan, mà đi thẳng lên gần biên giới Lào để hưởng không khí lạnh miền Bắc. Phải nói là đi phượt ở miền Bắc vào mùa lạnh là hết xẩy con bà bảy, quá là thú vị.
Có nhiều đoạn được dựng sẵn biển báo “Phía trước có view đẹp”, thế là mọi người chỉnh trang quần áo, sẵn sàng selfie mọi lúc mọi nơi.Ví dụ như hình trên là cung đường số 3 huyền thoại mà người Thái hay check-in. Chờ mãi mới vắng người để dựng tripod chụp hình gia đình. :))
Arpo de Marng – ẩn mình trong thung lũng
Cuối cùng thì cũng đến resort ở Bo Kluea, việc chọn chỗ ở cũng do các chị người Thái sắp xếp, lần này mình được ở một resort trong thung lũng, có tên là Arpo De Marng.Đường vào khá quanh co, trước khi vào bãi đậu xe thì phải băng qua một con suối, mà chỉ có 1 cây cầu, vừa đủ cho 1 chiếc xe bán tải chạy qua.
Ở đây có nhiều loại phòng, bạn có thể chọn lều ở hai bên dòng suối, hoặc chọn phòng nằm ở sườn đồi. Lều ở đây khá kiên cố, 2 người ở rất thoải mái. Mặc dù chịu ảnh hưởng của Covid, nhưng khi mình đến vào thứ 4 giữa tuần, họ cũng đã full hết phòng, nhóm mình chỉ thuê được 2 cái lều thôi. Ở bên ngoài giống như lều, nhưng bên trong thì kiên cố, nệm cũng thoải mái.
Mỗi buổi sáng, các bạn có thể nhâm nhi cà phê, vừa ngâm chân dưới suối. Hoặc leo lên đồi, ngắm view thung lũng, lác đác vài con bò gặm cỏ non hehe.
Dừng chân một đêm, hôm sau cả nhóm tiếp tục đến một địa điểm cao và xa hơn là thị trấn Pua. Thời tiết vào cuối tháng 10 năm nay vẫn còn mưa lất phất và nhiều mây, nhiệt độ rơi vào tầm > 20 độ C, se se lạnh và rất phù hợp để chill bên ly cà phê hoặc tách trà nóng.
Chị chủ nhà vô cùng thân thiện, buổi tối làm rất nhiều đồ ăn, nào là rau rừng xào tỏi, thịt bằm xào sa tế, 2 con cá chiên, rau luộc chấm mắm ớt xanh, da heo chiên giòn và canh tôm thịt… 5 người ăn mãi không hết.
Buổi sáng thì mình được thử cách pha cà phê của người bản địa, uống trà, sau đó thì ăn cháo với quẩy. Trời se se lạnh mà chỉ cần húp cháo nóng thôi đã mãn nguyện rồi. Còn đây nồi cháo đầy ắp thịt và tôm, xem lại hình mà thấy thèm.
Đi cà phê ở Pua – chill bên bờ vực…
Nghe thấy ghê :))) nhưng mà ở Pua có mỗi quán cafe này là view đẹp nhất làng, vừa uống trà, ăn bánh, lại vừa ngắm cảnh núi đồi xa xăm. Mở nhạc du dương, chill cả ngày không chán. 😉
Ở đây người ta có trồng trà, lúc chia tay chị chủ nhà, nhóm mình cũng mua vài kí về uống thử.
Kết thúc một nửa chặng đường rồi, mời các bạn đón xem tiếp phần sau: một đêm dừng chân ở công viên quốc gia Khun Sathan đã mang đến cho mình cơ hội đi săn Milkyway (dải ngân hà), một trong những điều thú vị nhất mình đã làm được trong năm 2020