Một Kỳ nghỉ không quên
Ngày xuân, Lệ Hà đã hoàn thành việc học ở cấp III – giai đoạn cuối của học sinh trước khi bước vào ngôi trường Đại học. Nhưng Lệ Hà đặt câu hỏi cho chính mình khi nhớ lại lời khuyên của các cô bạn “hiện đại” trong lớp:
“Học đến cấp III mà chưa có người yêu là không đủ, cần tìm một chàng trai trước khi lên Đại học, vì tại Đại học là toàn dân quê, không ra được gì đâu.”
Có lẽ ngày nay, con gái phải yêu sớm như vậy sao? Lệ Hà tự đặt câu hỏi đó. Mẹ cô luôn nghiêm khắc, luôn nhắc nhở Lệ Hà từ khi cô lớn lên, trở thành một cô gái xinh đẹp, phổng phao. Mẹ Hà luôn nhắc cô con gái rằng “phải biết bảo vệ bản thân”. Khi những cô bạn gái “hiện đại” rủ Lệ Hà đi mua những bộ đồ “mới” để mặc, mẹ Hà đã quyết định ngay lập tức không cho Lệ Hà mặc những bộ quần áo hở hang đó. Hơn nữa, sau khi nhìn thấy bạn bè của Lệ Hà, bà mẹ đã quyết định chuyển cô con gái đến trường khác ngay lập tức vì “học với những cô con gái như thế sẽ khiến mẹ lo lắng”. Lệ Hà không dám trái ý mẹ, nên cô đã chấp nhận việc chuyển trường và học ở một trường ở gần ngoại ô.
Ở trường mới, Lệ Hà ban đầu không cảm thấy thoải mái vì cô đã quen học ở một trường lớn ở trung tâm, với những người bạn có sở thích chung. Nhưng dần dần, cô bắt đầu thích những người bạn mới. Vì phải đi học xa, bố mẹ đã mua cho Lệ Hà chiếc xe máy Spacy để cô có thể đi học. Nhìn cô từ dưới lên, các bạn trong lớp luôn đối xử với Lệ Hà như công chúa.
Trong số các bạn cùng lớp, có một chàng trai tên là Đức. Lệ Hà chú ý Đức vì so với nhiều bạn khác, Đức không có cách cư xử xa lạ với Lệ Hà, cậu luôn tìm cách trò chuyện với cô. Ban đầu, Lệ Hà cho rằng đó là điều bình thường. Cô biết mình là một cô gái xinh đẹp, với mái tóc dài và mượt, khuôn mặt thanh tú, làn da trắng mịn và vóc dáng như người mẫu… Điều đó dễ hiểu khiến các chàng trai ngưỡng mộ cô.
Trong những cuộc trò chuyện với Lệ Hà, Đức luôn tán tụng cô rằng cô đẹp, cô xinh… Nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng không hiểu sao Lệ Hà vẫn thích nghe. Có lẽ bản chất của con gái thích được ca tụng vẻ đẹp? Nhưng điều lạ là những bạn nữ trong lớp, đặc biệt là những bạn nữ không thích Đức, thậm chí có vẻ ghét cậu ta. Trong những cuộc nói chuyện bên hàng ghẹo, Lệ Hà nhiều lần nghe bạn bè của mình nói về Đức bằng những từ ngữ không tốt như: xấu tính, đạo đức giả, đê tiện… Lệ Hà ngạc nhiên vì qua những cuộc nói chuyện với Đức, cô thấy cậu ta là một người bình thường, không có gì xấu đâu. Cô không hiểu vì sao Đức lại như thế. Lệ Hà hỏi bạn bè nhưng họ cũng không trả lời thẳng, chỉ nói rằng:
“Lệ Hà mới chuyển đến nên mới nghĩ thế đấy, sau này cô sẽ hiểu rõ về Đức.”
Ngày càng ngày, Lệ Hà càng thấy nhận xét của những người bạn nữ trong lớp về Đức là sai lầm. Cô thấy Đức là một người rất dễ chịu, khi nói chuyện luôn có những lời khen làm cho cô cảm thấy vui vẻ. Dần dần, trong lớp, Lệ Hà chỉ thấy Đức là người mà cô thích hơn những người khác. Có vẻ như Đức cũng cảm nhận được cảm tình của Lệ Hà, nên càng cố gắng “tấn công”. Dần dần, hai người trở thành bạn thân, có một mối quan hệ thân thiết hơn bình thường. Nhiều lúc, Lệ Hà tự hỏi liệu hai người có phải là “một đôi”? Cô thấy hơi buồn cười khi nghĩ rằng khi còn ở trường cũ, cô không có “người nào” nhưng khi đến trường mới (nơi mà mẹ cô tin rằng có những người bạn tốt hơn các bạn cũ), cô lại có được một “bạn trai thân”. Cả lớp cũng cho rằng Lệ Hà và Đức là một đôi yêu nhau từ tuổi học trò.
Chuyến đi cắm trại
Sau những ngày học căng thẳng, lớp quyết định tổ chức một chuyến đi cắm trại để thư giãn. Hầu hết các thành viên trong lớp đều đồng ý, vì đi chơi sẽ vui hơn là học. Trong số những người thích đi chơi nhất có Đức, anh ta thích đi chơi xa, đến những vùng rừng hoang vắng vì một lý do nào đó trong đầu. Sáng sớm hôm sau, cả lớp sẽ lên đường…
Bên thềm rừng xanh
Đức thỉnh thoảng quay mắt về phía Lệ Hà, và vì là một chuyến đi cắm trại, Lệ Hà mặc quần áo ngắn, trông cô nhỏ nhắn và rất xinh đẹp. Bộ áo phông xanh dương hở một phần cổ trắng tinh khôi, chiếc quần soóc ngắn trên đầu gối khoảng 20 cm, phô ra cặp đùi trắng mịn, đáng yêu. Bộ tóc dài đen nhánh rủ xuống xõa bay, làm Lệ Hà trông thêm xinh tươi. Đức nuốt nước bọt, tưởng tượng về khi mình và Hà “thăng hoa”. Anh ấy biết sau nhiều nỗ lực để trở nên “thân thiết” với Lệ Hà, bây giờ là cơ hội thuận tiện để “ăn mồi” ngon này. Một cách khéo léo, anh ta tìm cách ngồi vào góc khuất và căng mắt ngắm nhìn đôi chân đẹp, đôi đùi trắng nõn của Hà. Khi đến một nơi ít người, Đức nói với Hà:
“Hà, em có mệt không? Đợi chút được không?”
Lệ Hà trả lời:
“Em cũng mệt lắm rồi, chúng ta nghỉ một chút rồi tiếp tục.”
Hai người ngồi cạnh nhau dưới một cây cổ thụ rợp bóng.
Thoáng qua gió lạnh
Đức bắt đầu hành động, ôm Lệ Hà trong vòng tay, miệng thì thầm:
“Hà ơi, anh yêu em lắm.”
Lệ Hà giật mình và đẩy Đức ra, nói:
“Anh làm gì thế?”
Đức vẫn thầm thì:
“Anh yêu em, Hà ơi.”
Cô gái ngượng ngùng nói:
“Đức, các bạn nhìn thấy sẽ ngại lắm.”
Nhưng Đức không buông tha, anh ôm chặt Lệ Hà, ép bộ ngực căng tròn của cô vào ngực mình, dương vật của Đức đã đứng lên ép vào giữa đùi Hà. Dù cô mặc quần áo dày nhưng cô cảm nhận đến vật thể của người con trai đang ở giữa đùi mình, điều đó khiến cô gái 18 tuổi mới dậy thì thấy rạo rực trong lòng và không biết làm sao nên cô ôm Đức. Đức biết anh ấy đã thành công, và anh ấy tiếp tục “thả thính” Lệ Hà. Lâu dần, hai người trở thành một đôi bạn thân, thậm chí vượt quá mức bình thường. Lệ Hà tự hỏi liệu họ có phải là “đôi” không? Cô cảm thấy hơi buồn cười khi nghĩ rằng ở trường cũ cô chưa có “người nào”, nhưng khi đến trường mới (nơi mẹ cô cho là có những người bạn tốt đẹp hơn), cô lại có được một “bạn trai thân”. Cả lớp cũng coi Lệ Hà và Đức là một đôi yêu nhau từ tuổi học trò.
Sự tráo trở đen tối
Chơi với nhau đã hơn hai tháng, Lệ Hà dần nhận ra tại sao các bạn nữ trong lớp ghét Đức. Cô nhìn thấy Đức là một chàng trai có một tính cách mà cô không biết phải gọi là gì chính xác, có thể gọi là tính “thích tiếp xúc với người khác giới”, hoặc có thể gọi là tính “dê”. Đói nói xấu Đức, người mà Hà xem như bạn thân nhất trong lớp. Nhưng quả thực, Đức đã nhiều lần giả vờ một cách khéo léo để tiếp xúc với cơ thể của cô. Một lần, Đức giả vờ vung tay và chân nhưng lại vỗ vào mông cô. Một lần khác, trong lúc tan học, Đức giả vờ va vào nhau rồi quệt tay vào ngực của Lệ Hà. Một lần khác, Đức ôm cứng cô từ phía sau, tay siết chặt vào ngực Hà khiến cô hét lên vì giật mình và sợ hãi. Sau đó, Đức giải thích đúng ra là một trò đùa với lớp trưởng.
Sau nhiều lần là nạn nhân của những trò đùa đó của Đức, Lệ Hà có thể kết luận rằng đa số những lần đó đều là do Đức định làm đụng chạm cơ thể cô. Cô buồn lắm, không thể nào ngờ người bạn thân của cô lại có thể xấu tính đến thế. Nhưng nếu không chơi với Đức nữa thì Lệ Hà cũng không biết chơi với ai. Cô oán trách mẹ đã lầm khi bắt cô học ở một ngôi trường mà cô không thích tí nào, bây giờ cô thậm chí không có ai để chơi, còn có thì không ra gì.
Lớp quyết định tổ chức một chuyến đi dã ngoại để vui vẻ sau những ngày học căng thẳng. Đa số thành viên trong lớp đồng ý vì đi chơi sướng hơn đi học. Trong số những người thích đi chơi nhất có Đức, Đức thích đi chơi xa, vào những nơi rừng núi vắng vẻ vì một lý do sâu xa trong đầu. Sáng sớm mai cả lớp sẽ lên đường…
Đức nghỉ ngơi một chút trước khi gọi Lệ Hà đi uống nước, nhưng tại sao lại đến một góc vắng vẻ như vậy? Trước khi Lệ Hà có thể hỏi, Đức đã ôm chặt cơ thể cô.
“Đức, sao anh làm thế? Chúng ta đi uống nước mà…”
Hà thảng thốt kêu lên nhưng Đức cười nói:
“Hì hì, bên Đức lúc này, hôm qua Hà cho Đức…. hai lần đấy.”
Lệ Hà bặm môi cố vùng ra:
“Thôi Đức, nếu ai nhìn thấy thì sao, buông tay Hà ra đi.”
Nhưng Đức không buông tha, anh ôm chặt Hà, tay sờ và làm vò bừa trên cơ thể cô, bóp lên đôi vú căng tròn của Hà. Hà cố vùng vẫy nhưng Đức ngày càng dữ dội, nói:
“Nếu em không ngồi yên thì tôi sẽ kể toàn bộ chuyện hai đứa chúng mình làm gì cho cả lớp biết, cho cả bố mẹ em biết.”
Lệ Hà sợ quá, cô đành chiều ý Đức. Thắng lợi quá dễ dàng khiến Đức say sưa, anh ta thỏa thuận cởi áo Hà, vuốt ve và bóp vú trần của cô khiêu khích. Lệ Hà đứng im chịu trận không dám phản kháng, cô rùng mình vì lạnh, vì sự tráo trở của Đức, người mà cô coi như bạn thân nhất trong lớp. Cố nén sự ghê tởm trong lòng, Lệ Hà chỉ muốn tát vào bộ mặt đê tiện đang ánh lên tia sáng dâm đãng khi sờ và bóp cơ thể cô. Nhưng khi Đức bắt đầu đạt vùng dưới, định kéo quần của Lệ Hà xuống, cô không thể chịu đựng nữa, Đức đẩy mạnh ra và chạy về lớp, cài nhanh áo trở lại.
Ngay trong giờ học tiếp theo, Đức đã gửi cho Lệ Hà một tờ giấy đe dọa, yêu cầu cô đến nhà anh ta vào chiều hôm nay, nếu không sẽ tiết lộ mọi chuyện cho người lớn biết. Lệ Hà cắn chặt môi đến bật máu, cô không bao giờ ngờ mình lại gặp phải một người bạn trai đáng ghét như vậy.
Sự kết thúc đáng buồn
Chiều hôm đó, Lệ Hà đầy nặng nề đi đến nhà Đức. Lưỡng lự trong một thời gian trước cánh cửa, cô cuối cùng cũng bấm chuông. Một người phụ nữ mở cửa và hỏi Lệ Hà:
“Cô cần gặp ai?”
Lệ Hà trả lời:
“Tôi muốn gặp Đức.”
Người phụ nữ bỗng òa khóc…
“Cô ơi, trưa nay Đức vừa đi học về thì bị tai nạn giao thông, người ta đã gọi điện cho tôi vừa rồi, bây giờ tôi phải đi xem tình hình của nó, cô có đi cùng tôi không?”
Lệ Hà sững sờ vì thông tin mới này, sau đó cô đồng ý đi cùng mẹ của Đức vào bệnh viện, chiếc xe Hà lướt nhanh trên đường đến bệnh viện và mẹ của Đức ngồi phía sau. Cả hai vội vã đi vào phòng cấp cứu. Cánh cửa mở ra, một bác sĩ đi ra ngoài, cả hai hồi hộp hỏi tình hình Đức. Ông bác sĩ thở dài nhìn họ với ánh mắt thông cảm:
“Ông bà là người thân của Đức à? Rất tiếc chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng… Đức đã ra đi cách đây gần một tiếng rồi.”
Kết thúc.