Sài Gòn, thành phố hai mùa mưa nắng, nơi đầy hoa lệ và miền đất hứa. Đó là mảnh đất mà những người trẻ luôn mong muốn khám phá, nơi mà mỗi ngày khi thức dậy, ta sẽ thấy cả một bầu trời hy vọng và những câu chuyện tuyệt vời trước khi đặt chân tới thành phố này.
Thành phố của những cơn mưa
Lần đầu tiên tôi đến Sài Gòn trong chuyến đi xuyên Việt vào tháng 6/2019. Sau hơn 1.700km chạy xe máy dọc miền Trung, nắng gió đầy nắng, thành phố này chào đón tôi bằng một cơn mưa mát lành. Sài Gòn sau cơn mưa trở nên thanh khiết và bình dị, như món quà nhỏ xinh sau một chặng đường dài và mệt mỏi.
Ở Sài Gòn, không có ranh giới rõ ràng giữa hai mùa mưa nắng. Bất kể là sáng hay chiều, dù nắng hay mưa, đều là điều bình thường tại thành phố này. Khác với Hà Nội, Sài Gòn có những “tắc đường” đặc biệt sau mỗi cơn mưa. Mọi người đều vội vàng tránh mưa, nhưng vẫn có sự hối hả trên đường phố. Mưa làm ngập úng tuyến đường, nhưng không ngăn được dòng người hối hả. Mưa rơi nhẹ như tơ, mưa rơi xối xả, mưa rơi ào ạt. Mưa làm ướt cả mùa hạ nắng gay gắt. Mưa ướt đi bộ trên từng góc phố, nhấn chìm những cuộc sống bận rộn trên phố.
Thành phố không ngủ
Trở lại Sài Gòn vào tháng 11/2020, lần này tôi đến đây không chỉ để công tác mà còn để chào đón một tuổi mới. Sau hơn 2 tiếng bay trên bầu trời, chuyến bay muộn hạ cánh xuống Sài Gòn. Từ trên cao, phố thị lung linh với hàng ngàn ánh đèn xanh, đỏ và vàng, thực sự gây ấn tượng.
Sài Gòn là một thành phố không ngủ. Khi mặt trời lặn, thành phố này thay áo mới, trở nên rực rỡ và quyến rũ. Vào buổi tối muộn, Sài Gòn trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Mọi người đổ về các điểm ăn chơi như phố đi bộ Nguyễn Huệ, phố Tây Bùi Viện.
Người dân Sài Gòn sống rất sôi động, bất kể là dân văn phòng hay lao động chân tay, từ trẻ đến già, họ đều thích ra đường vui chơi, thưởng thức ẩm thực để giải tỏa căng thẳng sau một ngày làm việc. Lần này, tôi có cuộc hẹn với những người bạn đam mê du lịch, họ dẫn tôi đi uống bia ở phố Tây Bùi Viện. Vì là ngày Halloween, phố Tây càng trở nên đông vui hơn bình thường.
Chỉ trong vài câu chuyện phiếm về du lịch và công việc, tôi đã cảm nhận được sự chân thành, cởi mở và thân thiện của người Sài Gòn. Họ sẵn sàng giúp đỡ mà không cần tính toán, sẵn sàng mời một người xa lạ uống bia, sẵn sàng chia sẻ niềm vui và lời chúc. Điều đó khiến người xa quê nhớ mãi.
Thành phố trẻ đầy sức sống
Vào những ngày cuối năm, tôi trở lại Sài Gòn sau một vòng quanh miền Đông Nam Bộ. Người ta nói rằng Giáng Sinh ở Sài Gòn rất vui, dù không có không khí se lạnh của Đà Lạt nhưng sự năng động và màu sắc của các quán xá tại đây khiến lễ hội trở nên đặc biệt hấp dẫn.
Trong chuyến đi này, tôi đã có cơ hội ghé thăm các địa điểm khác nhau của thành phố: địa đạo Củ Chi mang dấu ấn lịch sử, Thảo Cầm Viên là nơi xanh mướt của Sài Gòn và cảng Cát Lái nổi tiếng trên bờ sông Đồng Nai.
Mỗi địa điểm mang đến cho tôi một cái nhìn và trải nghiệm khác nhau về thành phố này: thăng trầm, sức sống và triển vọng. Sau mỗi chuyến đi, tôi lại có nhiều tình cảm hơn với Sài Gòn, không phải do cố ý hay vô tình. Sài Gòn là một thành phố rộng lớn, rộng về diện tích và rộng về tình người.
Dù đã trải qua những biến động sau đại dịch Covid-19, Sài Gòn vẫn tỏ ra mạnh mẽ. Con người ở đây vẫn đầy năng lượng và sức sống, như những gì đã từng thấy.
Hy vọng rằng Sài Gòn sẽ trở lại bình yên và dịch bệnh sớm được đẩy lùi, để “thành phố tôi yêu” trở lại với sức sống đầy đủ. Mong rằng một ngày nào đó, tôi sẽ quay lại Sài Gòn và viết thêm nhiều câu chuyện cảm xúc riêng của mình…