“Phượt thủ” U70
Miền Tây có những cánh đồng lúa vàng rực, dòng sông đỏ lự được bồi đắp phù sa; vùng Đông Bắc khiến người ta phải “đứng sững” trước vẻ đẹp của cỏ cây, của các áng mây ôm lấy quả đồi; dọc duyên hải miền Trung là những bãi biển màu nước biếc xanh như màu trời… Tất cả những khung cảnh tuyệt đẹp đó đã được vợ chồng ông Mong Phước Minh (ngụ TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang) khắc ghi trong lòng, thông qua những chuyến đi.
Ông Minh nói: “Vợ chồng tôi bắt đầu đi phượt từ năm 2011, khi các con cháu nội ngoại đều đã lớn. Ban đầu, chúng tôi dự định đi cùng với một vài người bạn đồng niên nhưng khi đến gần lịch đi, họ lại rút lui vì nhiều lí do. Tôi bàn với bà xã rằng hay vợ chồng mình tự đi du lịch. Con cái nghe được thì cản dữ lắm (cười). Đứa nào cũng lo rằng cha mẹ đã ngoài 60, làm sao xoay sở ở cung đường hàng trăm cây số”.
Vợ ông Minh, bà Nguyễn Thị Ngọc Cúc (70 tuổi) mắc hai căn bệnh ung thư tuyến giáp và ung thư buồng trứng. Cả hai vợ chồng đã nắm chặt tay nhau, để thực hiện lời hứa “cùng đi khắp thế gian”. Và với ông Minh, chỉ cần vợ ngồi sau lưng, ông có thể lái xe đi bất kì đâu.
Suốt 10 năm qua, ông bà đã cùng nhau thực hiện hàng trăm chuyến đi lớn nhỏ. Trong đó, có chuyến đi bằng xe máy từ Long Xuyên đến cửa khẩu Bờ Y (Kon Tum) sang Lào, xuyên Việt từ Nam ra Bắc, xuất phát ở Mũi Nai (Hà Tiên) ra đến biển Móng Cái (Quảng Ninh)…
Chuyến đi đầu tiên, ông Minh và vợ đã di chuyển bằng chiếc xe máy Deahan mua từ năm 1990. Theo ông Minh, ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…. nó chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”.
Đồng thời, ông bà cũng chuẩn bị đủ thuốc men, áo mưa, dù, đèn pin, nồi cơm mini… cho chặng đường dài. “Chúng tôi hứa với các con rằng phải đi thật an toàn để chúng yên tâm. Mỗi ngày, cả hai đều gọi điện thoại về nhà. Ngoài hành lí quần áo, tôi chuẩn bị ấm siêu tốc để nấu nước tắm trong các nhà nghỉ.
Vợ tôi vốn có vài vấn đề về đường ruột. Vì thế, mỗi lần đi tôi đều cẩn thận chuẩn bị cho vợ thuốc tiêu hóa. Đi đâu cũng vậy, tầm 4 giờ chiều, vợ tôi ngồi sau xe sẽ tìm được chỗ nghỉ ngơi cố định, không ráng đi quá sức”, ông Minh nói.
Niềm vui đong đầy
Vừa qua, ông Minh và vợ đã hoàn thành chuyến đi ở Hà Giang. Ông cho biết: “Từ nhà Vương đến cột cờ Lũng Cú dài 29 km, cung đường đẹp thẫn thờ, bởi vì nó chạy xuyên qua vùng du lịch trọng điểm của Hà Giang, nằm trên 4 huyện Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn và Mèo Vạc.
Địa hình vùng núi đá vôi Đồng Văn biến đổi thiên hình vạn trạng, có những hang động kỳ thú với nhiều nhủ đá cực đẹp, những rừng đá, vườn đá sắc nhọn đâm tua tủa lên trời, những dãy núi đỉnh nhọn, sườn dốc…nối tiếp nhau tạo nên một cảnh quan lộng lẫy”.
Đối với ông Minh, “gia tài” lớn nhất của hai vợ chồng là những trải nghiệm. Có lần, hai vợ chồng chạy xe máy 120km đi qua cánh rừng già, từ biên giới Việt Nam sang Attapeu (Lào). Đường đi không có lấy một ngôi nhà, chỉ có hai vợ chồng lọt thỏm giữa miền núi rừng hùng vĩ. Mấy lần như thế, bà Cúc lại xuýt xoa: “Đẹp quá”.
Lần khác, ông Minh lại dắt tay vợ sang Bangkok (Thái Lan), rồi đón xe khách đi Yangon (Mynamar). Cả hai sắm xe đạp gấp để tiện xách qua biên giới, rồi chở vali bon bon qua những con đường. “Tôi ngồi trước, vợ ghì chặt phía hông sau, ấy vậy mà hạnh phúc đong đầy”, ông Minh kể.
“Qua những chuyến đi, tôi thấy thương vợ vô cùng. Trộm vía, chúng tôi chưa gặp phải tai nạn hay ốm đau gì trong suốt những chuyến đi. Càng đi, vợ chồng càng thấy khỏe. Gặp gỡ nhiều người, trải nghiệm dài ra, chứng kiến được những khoảnh khắc đẹp của thiên nhiên, chúng tôi xem đó là niềm hạnh phúc lớn nhất”.
“Lộ trình vạch sẵn nhưng thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn. Các nguyên tắc như đi trên dưới 100km/ngày, hoàn thành cung đường dài nhất trong vòng buổi sáng… đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan. Điều quan trọng, vợ chồng luôn tính phương án để có đủ thời gian nghỉ ngơi, sức khỏe ổn mới đi tiếp được.
Đi riết thành “ghiền”, năm nào chúng tôi cũng phải đi, không chuyến dài thì chuyến ngắn. Chỉ có 2 vợ chồng trên những con đường thênh thang, ấy vậy mà ngập tràn kỉ niệm đó chứ”, ông Minh tâm sự .
Ở tuổi 73, ông Minh vẫn mang máy ảnh để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ, cẩn thận ghi chú lại câu chuyện mình gặp trên đường.