Lời khuyên khi đi du lịch từ cộng đồng của chúng tôi
Chúng tôi đã đề nghị bốn du khách ngồi xe lăn kể cho chúng tôi nghe về những thăng trầm trong chuyến đi vòng quanh thế giới của họ, và đưa ra một số lời khuyên cần nhớ cho chuyến phiêu lưu tiếp theo của bạn.
Du thuyền
James Glasbergen, Giám Đốc Du Lịch Dễ Dàng của Frederick Travel Waterloo và bị liệt tứ chi (C4) nói rằng “Đi du thuyền có lẽ là cách đi du lịch dễ dàng nhất” “Có một số tuyến du thuyền đặc biệt có xu hướng dễ tiếp cận hơn; Royal Caribbean và Holland America, và lý do là có thể đi xuồng.”
Khi tàu đậu ở biển, họ sử dụng những thuyền nhỏ gọi là xuồng để chở hành khách từ bờ biển. Khi tuyến du thuyền không có xuồng dễ lên, người đi xe lăn, đặc biệt là người đi xe lăn điện có thể bị kẹt trên tàu cả ngày.
Glasbergen nói “Holland America có thang máy xuồng để đưa người đi xe lăn lên xuồng.” “Royal Caribbean có đường dốc để đi từ xuồng lên tàu.”
Glasbergen bổ sung thêm những tuyến du thuyền phổ biến nhất, chẳng hạn như Celebrity, Princess và Norwegian đều có đường dẫn lên tàu dễ dàng
Khi đi du lịch nói chung, Glasbergen khuyên nên lấy xác nhận thông tin chi tiết bằng văn bản. Glasbergen giải thích “Nếu tôi đặt phòng khách sạn với nhà tắm có cửa sàn cao bằng sàn nhà,” “Tôi sẽ luôn gửi email cho khách sạn và nhận văn bản nói rằng họ sẽ cung cấp cho tôi phòng dễ sử dụng với nhà tắm có cửa sàn cao bằng sàn nhà. Nhiều lần khi bạn gọi để đặt trước, người trực điện thoại không thực sự biết được khách sạn có gì và không có gì.”
Mike Murphy, một cựu thành viên của nhóm Reeve bị liệt nửa dưới (T9), đã đi du thuyền Royal Caribbean năm ngày. Murphy, người đi xe lăn điều khiển bằng tay nói rằng “Bản thân du thuyền đã cực kỳ dễ tiếp cận.” “Tôi đã lên rất nhiều kế hoạch đi du thuyền. Những người mà tôi gặp rất tuyệt vời và căn phòng thì hoàn toàn dễ tiếp cận. Phòng tắm đủ to, tôi có ghế ngồi gấp trong phòng tắm, và tôi không gặp vấn đề gì trong phòng. Có một chỗ duy nhất trên boong tàu có cầu thang nhưng bạn tôi đã đẩy tôi lên.”
Đối với người đi xe lăn cân nhắc đến việc đi du thuyền, Murphy nói rằng, “Nếu bất cứ ai hoài nghi, cho rằng du thuyền nhỏ và chật hẹp là hoàn toàn không đúng. Đây thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời.”
Du lịch hàng không
Một điều luật trong Bộ Luật Quy Định Liên Bang Hoa Kỳ, Hoa Kỳ, Tiêu Đề 14 CFR Phần 382, đưa ra các biện pháp bảo vệ để tránh phân biệt đối xử với hành khách khuyết tật.
Mặc dù các hãng hàng không không được phép yêu cầu thông báo trước để hỗ trợ hành khách bị khuyết tật (ngoại trừ một số trường hợp rất cụ thể, chẳng hạn như cần sử dụng oxy trị liệu trên máy bay), song việc quý vị báo trước cho hãng hàng không về mọi nhu cầu vẫn đem lại lợi ích tốt nhất của quý vị.
Đại lý du lịch và người đi xe lăn James Glasbergen khuyên nên liên hệ trước với hãng hàng không về việc khởi hành của bạn. Glasbergen nói “Hãy đảm bảo họ biết được mọi thứ bổ sung mà bạn có thể cần.”
Khi bạn đến quầy làm thủ tục tại sân bay, hãy kiên quyết với nhân viên rằng bạn muốn ngồi trên xe lăn của mình đi đến tận cửa. Đôi khi họ chỉ muốn làm càng nhanh càng tốt để tiết kiệm thời gian. Nhưng bạn thì không.
Hàng năm, các hãng hàng không báo cáo cho Bộ Giao Thông Hoa Kỳ, sau đó Bộ sẽ báo cáo cho Quốc Hội về những khiếu nại của người khuyết tật mà hãng hàng không nhận được. Nói chung, khiếu nại phổ biến nhất của hành khách khuyết tật là “không thể hỗ trợ kịp thời.”
Theo như Heidi MacFarlane of MedAire, một công ty dịch vụ y tế hàng không và hàng hải cho biết “Nói thật thì một số khiếu nại đó liên quan đến sự kỳ vọng,”. “Ví dụ, mặc dù bạn không cần phải yêu cầu trước về hỗ trợ xe lăn, nhưng nếu bạn đến cổng và năm người khác đều đã yêu cầu xe lăn, và bạn đã không yêu cầu từ trước, thì ở đó sẽ chỉ có năm xe lăn. Họ sẽ lấy năm xe lăn và bạn sẽ phải đợi để lấy cái thứ sáu. Yêu cầu trước hay sau đều được.”
Hiểu cả hai bên
MacFarlane nói: “Các nhân viên hãng hàng không phục vụ nhiều thượng đế. “Đôi khi động lực của họ có thể bị hiểu sai.”
Ví dụ, các nhân viên có thể giục một hành khách vì họ cần lên chuyến bay đúng giờ, không phải vì hành khách gây ra sự bất tiện. Nhân viên cố gắng cung cấp dịch vụ tốt nhất và đạt được mục tiêu của họ.
MacFarlane nói “Hãy quan sát hoàn cảnh xung quanh và hiểu rằng nhân viên hãng hàng không cũng có những căng thẳng giống như du khách,”. “Trao đổi thông tin cần thiết với nhân viên hãng hàng không và phải nêu cực kỳ cụ thể về những gì bạn yêu cầu. Có những quy tắc cần tuân thủ và giới hạn trong trách nhiệm của nhân viên hãng hàng không.”
MacFarlane nói rằng “Nếu hành khách cần dừng và sử dụng dụng cụ thiết bị hay cơ sở, thì nhân viên hãng hàng không cần dừng lại và cho phép họ sử dụng, miễn là điều này không quá trì hoãn chuyến bay. Họ có thể đưa hành khách vào nhà vệ sinh và chỉ có thể giúp đến thế thôi.”
“Rất nhiều lần khi tôi còn giữ vai trò là nhân viên đứng cổng, khi chúng tôi vào đến nhà vệ sinh và hành khách nói rằng ‘Hãy giúp tôi vào phòng vệ sinh và cởi quần giúp tôi với.’ Thực sự không công bằng khi hành khách trông đợi điều đó từ tôi. Nhưng là người có trách nhiệm, nên tôi đã không bỏ đi.”
Thoải mái
Trên máy bay, MacFarlane khuyên nên chọn ghế ngồi thoải mái nhất với bạn. MacFarlane nói “Các hãng hàng không không được phép yêu cầu bạn ngồi ở một chỗ cố định,”. “Họ được phép hạn chế bạn rời khỏi chỗ ngồi để đảm bảo an toàn. Họ có thể giả định rằng bạn muốn chỗ ngồi có vách ngăn để có nhiều không gian hơn. Nếu đó không phải là điều bạn muốn, hoặc bạn không muốn ngồi ở lối đi, hãy nói với họ. Hãy yêu cầu được nhận quyền ưu tiên đó.”
MacFarlane lưu ý rằng trên hầu hết máy bay, 50 phần trăm ghế ngồi ở lối đi phải được trang bị tay vịn có thể gấp lên để có thể di chuyển từ ghế này sang ghế khác. “Việc hỏi trước về chỗ ngồi trong hàng có tay vịn có thể gấp lên là một ý hay nếu điều đó cần thiết.”
Vào phòng vệ sinh trên máy bay
Trên chuyến bay, MacFarlane nói “mỗi máy bay đều được trang bị hơn 60 ghế và bắt buộc phải có một nhà vệ sinh dễ sử dụng cho xe lăn trên máy bay để hỗ trợ việc đến và về chỗ từ nhà vệ sinh,”. “Nếu một người không thể di chuyển, họ phải có thể sử dụng nhà vệ sinh. Trên những máy bay có thân rộng, bắt buộc phải có nhà vệ sinh dễ sử dụng. Yêu cầu trước chỗ ngồi gần với nhà vệ sinh dễ sử dụng.”
Mặc dù có thể dễ dàng vào nhà vệ sinh nhưng MacFarlane thường nghe thấy một số người nói rằng họ sẽ không đi vệ sinh để tránh phải vào nhà vệ sinh trên máy bay. MacFarlane nói “Môi trường trên máy bay khô hơn dưới mặt đất.” “Nếu bạn đi vệ sinh trên máy bay, mọi thứ có thể trở nên rất khó khăn và có thể gây ra các vấn đề y tế. Hãy cẩn thận với việc đi vệ sinh và cân nhắc các bước thực hiện để tránh sử dụng nhà vệ sinh, vì có thể gây ra các vấn đề y tế.”
Đặt một chuyến đi
Murphy đã đến Châu Phi hai lần trước khi bị tai nạn vào năm 2007, và ông rất háo hức để được lại tham gia chuyến phiêu lưu kéo dài hai tuần ở Kenya.
Trong hai năm lên kế hoạch cho chuyến đi, Murphy đã bị thương. Có nhiều mối quan ngại về việc liệu ông có thể đi hay không. Cuối cùng ông nói rằng mọi thứ thật tuyệt. Trong chuyến hành trình, Murphi đã chuyển sang ngồi ghế trước của phương tiện hành trình, và xe lăn của ông được chuyển ra sau.
Khi không ở trong một trong hai lều trong chuyến đi, Murphy và bạn đồng hành của mình sẽ nghỉ ở những nhà nghỉ khác. Murphy nói “Đi cùng với chúng tôi trong suốt quãng thời gian là rất nhiều chiến binh Samburu và Maasai,”. “Họ luôn ở đó từ khi tôi thức giấc cho đến khi tôi đi ngủ.” Hai chiến binh rất hữu ích khi họ đẩy Murphy đi qua cát và bụi bẩn ở bờ sông khô.
Murphy nhận thức được sự khác biệt giữa xe lăn điều khiển bằng tay và xe lăn điện. Murphy nói “Đối với những người đi xe lăn điều khiển bằng tay, những người có thể chất khỏe mạnh như tôi, hoặc người có người khác hỗ trợ, việc đi qua cát không gặp trở ngại.”
Du lịch đến London
Năm 2007, Arielle Rausin 13 tuổi bị tổn thương cấp độ T11 đã đi du lịch đến Luân Đôn, Paris, Thụy Sĩ, và Rome với gia đình mình trong ba tuần.
Arielle nói “Ở Luân Đôn, chiếc xe taxi thực sự rất ngầu khi có đường trượt dốc để vào taxi.” “Cháu không cần phải ra khỏi xe lăn. Điều đó khiến cháu muốn chuyển đến Luân Đôn!”
Mặc dù Rausin thích đi taxi, nhưng mẹ của cô bé, Krista lại không thích những phương tiện giao thông công cộng khác. Krista nói “Tàu ở Luân Đôn không dễ dàng chút nào”. “Có một cầu thang bộ khổng lồ, và chồng tôi, Eric phải bế Arielle lên bậc thang, còn tôi thì mang xe lăn lên sân ga.”
Nói chung, các ga tàu ở châu Âu không dễ đi dành cho người khuyết tật. “Các ga tàu chưa phải là điều buồn cười nhất trên thế giới. Chúng có các bậc thang, nhiều bậc thang. Và ga tàu điện ngầm cũng thế.”
Du lịch đến Paris
Điểm dừng tiếp theo trong chuyến đi của họ là Paris. “Luân Đôn chắc chắn là nơi dễ dàng nhất, vì khi chúng tôi đến Paris, đường phố thậm chí còn nhỏ hơn” Krista nói. “Đường phố khiến Arielle gặp khó khăn hơn, nên Eric phải đẩy xe lăn điều khiển bằng tay của con bé. Nếu nó có một chiếc xe lăn điện, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn.”
Cả gia đình Rausin và Mike Murphy đều nhấn mạnh tính dễ tiếp cận của Tháp Eiffel. Krista nói “Có một thang máy và sân xung quanh Tháp Eiffe.” “Arielle có thể đi bất cứ đâu ở trên đó. Con bé khó nhìn thấy quang cảnh vì bị tường chắn, nhưng vẫn có thể thấy được.”
Murphy nhận thức được cách mọi người cố gắng giúp đỡ ông. Murphy nói, “Có những hàng đợi dài ba tiếng tại Tháp Eiffel.” “Tôi, cùng với chị gái và em trai được dẫn tới một lối đi đặc biệt.”
“Mọi người cực kỳ nhiệt tình giúp đỡ bất kể chúng tôi ở đâu,” Krista nói. “Tôi nhớ khi chúng tôi ở Paris trên tàu điện ngầm, mọi người chỉ cầm vào phần bên của xe lăn (để giúp Arille), mà thậm chí còn không nhìn tôi hay nói một câu nào.”
Thang máy trong Đấu Trường La Mã
Gia đình Rausin cũng đến thăm Rome. Krista nói “Đấu Trường La Mã rất dễ tiếp cận.” “Nhưng ngay bên cạnh Đấu Trường La Mã là một số tàn tích mà bạn có thể đến, nhưng đó lại là đường lát đá cuội. Tất cả chúng tôi đều nói rằng sẽ đi con đường đó. Eric bế Arille, còn tôi cầm xe lăn.”
Chuyên gia du lịch James Glasbergen lưu ý về mức độ dễ tiếp cận của Đấu Trường La Mã cho dù nơi này đã được xây dựng từ rất lâu. Glasbergen nói “Đấu Trường La Mã đã hơn 2000 tuổi và rất dễ tiếp cận.” Có một chiếc thang máy rất hiện đại ở bên trong, có thể đi lên và đi xuống”
Ngoài việc đi du lịch đến Caribbean, Kenya, và Luân Đôn, sau khi bị chấn thương, Mike Murphy cũng đến Rome. Mặc dù rất thích Rome, song ông cũng phải đồng tình rằng những con đường đá cuội khiến nơi này không hoàn toàn dễ đi. Murphy, người đi xe lăn điều khiển bằng tay nói “Những nơi như Rome có những con phố thực sự rất bẩn,”. “Tôi đeo găng tay hở ngón, nên cuối cùng tôi phải dán băng vào ngón cái, vì khi tôi đặt ngón cái trên bánh xe, ngón tay sẽ bị đen.”
Arielle khuyên không nên đi du lịch một mình. Arielle nói “Tôi nghĩ việc đi cùng ai đó sẽ tốt hơn.” “Có rất nhiều chướng ngại vật.”
Mặc dù vậy thì giống như James Glasbergen đã lưu ý, việc này tùy thuộc vào mức độ khả năng di chuyển của bạn. Ông nói, “Đối với những người cần hỗ trợ, tôi luôn khuyên họ đi cùng người chăm sóc cá nhân của họ từ nhà thay vì thuê một người khác. Việc thuê đắt đỏ hơn, và bạn chẳng bao giờ biết được mình sẽ gặp chuyện gì.”
Du khách ngồi xe lăn đi khắp thế giới
Scott Chesney, một diễn giả truyền cảm hứng bị bệnh tê liệt (T7), là một du khách ngồi xe lăn đi khắp thế giới hai lần sống tại New Jersey. Lần đầu tiên năm 1997, Chesney đã đến 15 quốc gia trong 15 tháng; sau đó năm 1999, ông đã đi 26 quốc gia trong một năm.
Chesney nói “Tôi ước rằng mỗi thành phố đều có thể tổ chức Olympics” khi nhận ra được ảnh hưởng của việc có Thế Vận Hội. “Khi thành phố của bạn được chọn để tổ chức Thế Vận Hội Olympic, hiển nhiên là họ sẽ tổ chức Thế Vận Hội Dành Cho Người Khuyết Tật.” Điều này cam kết các thành phố phải làm cho đường và các địa điểm của họ trở nên dễ tiếp cận. “Khi đó các nhân viên địa phương sẽ được đào tạo về nhận thức khuyết tật và quy ước khuyết tật. Điều đó thật tuyệt vời.”
Tuy nhiên, Athens, Hy Lạp rõ ràng là một ngoại lệ theo giả thiết của ông. Chesney nói “Có quá nhiều cản trở từ các tài xế taxi,”. “Thực sự rất tệ. Tôi thực sự đã phải trốn sau ô tô và vợ tôi phải vẫy để bắt taxi. Họ sẽ mở cửa, tôi phải nhảy vào theo nghĩa đen, họ sẽ phải đưa tôi đi.”
Khi đi du lịch, Chesney nhấn mạnh điều tốt nhất cần làm chỉ đơn giản là trò chuyện với những người đã đi du lịch. Chesney nói “Đừng làm việc vô ích,”. “Hãy liên hệ với những người đã có kinh nghiệm. Lấy kinh nghiệm của họ. Đó chính là ưu điểm của Internet. Kết nối với mọi người ở quốc gia khác. Tìm hiểu xem chỗ nào dễ tiếp cận và chỗ nào không.”
Chesney nói “Bạn phải trở thành người ủng hộ tốt nhất của mình với những thông tin bạn thu thập được,”. “Bạn phải cẩn thận với những việc nhỏ nhất. Và đừng nhìn với ánh mắt bị choáng ngợp và nói rằng bạn sẽ không đi du lịch. Không, bạn chỉ cần cho mình sự thanh thản trong tâm hồn, thế là đủ.”
Trở thành người ủng hộ
Krista Rausin nói rằng “Những người đi du lịch cần phải ủng hộ chính họ.”
Nhiều lần trong các chuyến du lịch, Krista đã gọi trước để đảm bảo nhân viên hãng hàng không biết được con gái cô, Arielle cần ghế thẳng lưng, một chiếc ghế chữ L có hai bánh để đưa hành khách đến ghế ngồi, nơi cô bé sẽ được chuyển vào ghế. Đáng tiếc là, Krista và Arielle vẫn phải hỏi để đảm bảo rằng hãng hàng không biết rõ điều này, vì họ vẫn gặp một số vấn đề.
Scott Chesney nói rằng ông hy vọng sẽ có thể tạo điều kiện thay đổi cho những người đi xe lăn khác. Ông không yêu cầu nhận phòng miễn phí nếu phòng khách sạn không phù hợp để dùng xe lăn, nhưng ông muốn hướng dẫn về mặt quản lý.
Chesney quả quyết rằng “Hãy trở thành một người ủng hộ.” “Bạn muốn làm cho bản thân những việc mình có thể, nhưng bạn cũng muốn trải đường cho người tiếp theo.”
Với tất cả những chuyến phiêu lưu và kinh nghiệm du lịch, điều quan trọng là bạn phải vui. Krista cho một lời khuyên duy nhất là “Hãy cười thật nhiều. Chỉ cần cười với mọi người, họ sẽ cảm thấy thư giãn hơn và sẵn lòng hơn.”
Các nguồn lực
Nếu bạn đang tìm hiểu thêm thông tin về cách chinh phục chuyến đi tiếp theo của mình hoặc có thắc mắc cụ thể thì bạn có thể liên hệ với các chuyên gia thông tin của chúng tôi, làm việc các ngày trong tuần từ thứ Hai đến thứ Sáu, gọi miễn phí theo số 800-539-7309 từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều theo Giờ Miền Đông (ET).